Bạn đang xem bài viết Lạc Vào Thế Giới Tu Chân Với Tu Tiên Chi Lộ được cập nhật mới nhất trên website Globalink.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tu Tiên Chi Lộ (Amazing Cultivation Simulator – Steam Game)
Không thể phủ nhận nền văn hóa của Trung Quốc quá đồ sộ và nhiều thứ để khai thác. Và khi các studio game bắt đầu đào sâu kho tàng này thì họ dễ dàng tạo ra những trò chơi rất gần gũi với người Việt (nhất là team mọt truyện kiếm hiệp và tu chân).
Khác với những trò mang màu sắc kiếm hiệp hay tiên hiệp gần đây đa phần nghiêng về thể loại nhập vai thì Tu Tiên Chi Lộ (TTCL) lại là một trò chơi thế giới mở. Một thế giới kiểu như Rimworld mà các bưởi muốn làm gì thì làm, chỉ khác một điều thế giới ấy đầy rẫy tình yêu, à nhầm, đầy rẫy thần tiên quái thú.
Tu tiên bằng cách đi chặt củi
Bắt đầu với một cốt truyện kinh điển của tiên hiệp: diệt môn đào thoát.
Đại khái là các bưởi sẽ bàng hoàng phát hiện ra mình đang bơ vơ giữa một khu rừng núi trống hoác chỉ toàn là rắn, gấu và sói. Môn phái thì đã bị tiêu diệt, người bảo hộ thì giờ mới ló mặt tới và bên mình chỉ có vài đồng bạn ngoại môn.
Tuy nhiên khác với những truyện tu tiên chúng ta vẫn hay đọc là lúc này hào quang nhân vật chính bừng sáng trong tối tăm. Sẽ có một lão quái mười vạn tuổi chỉ bảo các bưởi tu luyện hay vô tình vớ được thần công thượng cổ hay trong người có huyết mạch chân long. Các bưởi sẽ trở thành lục địa thần tiên, lực áp quần hùng, báo thù môn phái, tiêu dao hồng nhan, vân vân và mây mây.
Không, các bưởi sẽ chỉ là một thằng ngoại môn cùi bắp đến mức không thể cùi bắp hơn, có thể chết đi một cách dễ dàng vì bị lợn rừng cắn hay bị… ghẻ trong mùa mưa.
Cho nên những bước chân đầu tiên của các bưởi trong hành trình tu tiên này hoàn toàn không phải là ngồi xuống cắn tiên đan và luyện tâm pháp. Việc đầu tiên của các bưởi là phải đi chặt cây và tạo cho mình một đống lửa để có thể sống sót khỏi cái thời tiết 10 độ âm khắc nghiệt. Và sau đó trong một khoảng thời gian dài các bưởi sẽ chẳng tu tiên được cái khỉ gì hết mà toàn làm mấy công việc lông gà vỏ tỏi kiểu như chặt cây, đào đất, dựng nhà, quét phân.
Cho đến khi các bưởi đã hoàn thành trúc cơ và biến thành đệ tử nội môn.
Xây dựng nền tảng môn phái
Thế nhưng ngay cả khi đã có một con đệ tử nội môn, các bưởi cũng sẽ đau lòng phát hiện ra trong cái thế giới tu chân khắc nghiệt này, một em trúc cơ bất quá chỉ là cá thịt để cho người ta chặt mà thôi.
Trò chơi sẽ phân cấp công việc rất rõ ràng: ngoại môn để lo cho cuộc sống hàng ngày, xây dựng nhà cửa môn phái, xây dựng chỗ ở. Nội môn để đi xin xỏ đồ (do biết bay), vẽ bùa chú, luyện đan, luyện khí và đánh nhau khi cần.
Lúc này bên cạnh việc phải tính toán sao cho nhà xưởng xây dựng hợp với phong thuỷ ngũ hành, các bưởi còn phải đau đầu tính toán phân phối công việc cho bọn đệ tử ngoại môn. Thậm chí còn phải lo cho tâm tình vui buồn hàng ngày của bọn nó. Mưa thì bọn nó buồn, nắng thì bọn nó vui, tuyết lạnh hay nóng nực thì bọn nó kêu gào. Nếu không thỏa mãn bọn ngoại môn lèo nhèo ấy, bọn nó sẽ bỏ việc ra ngoài nằm ngắm trời mây, với một lý do rất chính đáng là cảm ngộ. Nói chung là kiểu tự dưng có thêm bầy con mọn.
Thậm chí nếu xây nhà cửa trái phong thủy ngũ hành, không đúng ý bọn nó, bọn nó sẽ lăn đùng ra… chết cho tên chưởng môn biết mùi.
Hệ thống ngũ hành là một điểm đặc sắc khác của TTCL. Để đạt được tốc độ tu luyện khủng cho các đệ tử nội môn thì ngũ hành phong thủy của môn phái phải có trị số càng cao càng tốt. Tuân theo quy tắc tương sinh tương khắc của ngũ hành, các bưởi sẽ phải đau đầu tính toán xây dựng nhà cửa phòng ốc như thế nào. Một căn phòng tụ linh đúng ngũ hành sẽ giúp các nội môn thêm vài phần vượt qua bình cảnh tu luyện.
Nếu so ra thì các em nội môn của các bưởi có vẻ chăm chỉ và dễ bảo hơn. Bảo đi vẽ bùa là vẽ liền, bảo đi luyện bảo là luyện ngay, bảo ngồi luyện công là nhập định mười ngày lập tức. Thế nhưng đã bước chân vào giang hồ hiển nhiên làm gì có chuyện dễ dàng như vậy. Mỗi lần gửi đệ tử nội môn đi lịch luyện (cách nói dễ nghe hơn của việc mặt dày xin xỏ đồ đạc mấy môn phái khác) là mỗi lần hồi hộp không biết nó có thể trở về an toàn hay không.
Buồn buồn đi ngang chỗ hai ông kim đan đang đánh nhau, tên bay đạn lạc, chết tốt. Đi nhầm vào đại điện ma môn, bị ma đế gõ đầu, chết tốt. Khai phá bí cảnh xa lạ, dính độc toàn thân đạo hạnh về không, chết tốt. Lỡ tay giúp đỡ tà phái, bị chính đạo truy sát, chết tốt. Ti tỉ những thứ có thể xảy ra với em trúc cơ yếu đuối khi các đạo hữu dấn thân vào thế giới tu tiên.
Thế nhưng không đi không được, vì không đi sẽ không có tài nguyên tu luyện cho các lứa đời sau. Thôi thì coi như hy sinh đời chưởng môn củng cố đời đệ tử.
Tu chân không ngày tháng
Có thể sau vài chục lần save load, các bưởi đã có thể xây dựng một môn phái với danh vọng kha khá trên giang hồ. Lúc này khi cơm ăn gạo nước đã có phần đầy đủ, đệ tử cũng bắt đầu có quy củ hơn xưa thì sẽ là lúc các bưởi bắt đầu phải tính toán về thần công môn phái.
Bất kỳ một môn phái nào muốn đứng vững thì phải có những chưởng môn hay trưởng lão hùng mạnh chống đỡ. Bởi vì trong quá trình xây dựng môn phái, các bưởi sẽ bắt đầu có một số điểm danh vọng chính tà. Điểm này càng cao thì có nghĩa môn phái càng nổi bật, cũng có nghĩa là người khiêu chiến sẽ lũ lượt không dứt. Nếu các bưởi chọn đường tà phái thì hãy sẵn sàng đương đầu với đám kim đan, nguyên thần của chính phái liên tục ùa vào truy sát.
Lúc này việc chọn một công pháp và hướng phát triển phù hợp với tư chất của những con gà chiến như thế nào là việc khó khăn nhất của các bưởi. Dĩ nhiên quá trình luyện đan, luyện khí để tạo ra những pháp bảo thần khí hủy thiên diệt địa cũng nuốt không ít thời gian và tài nguyên. Môn phái của các bưởi bắt đầu có sự truyền thừa với hệ thống sư đồ hoặc trọng sinh. Đời sau càng mạnh hơn đời trước. Những công pháp đã chọn và các cách tu luyện tính toán cẩn thận sẽ hình thành một môn phái đặc trưng không ai giống ai.
Và chắc chắn khi đã bắt đầu quen thuộc với game các bưởi sẽ không thể kìm chế ham muốn bắt đầu lại với những con đường khác nhau. Một môn phái hùng mạnh với vô số khôi lỗi lao động và các đệ tử luyện khí siêu đẳng hay một môn phái thuần chiến với các đệ tử đánh khắp thiên hạ không đối thủ. Một chính phái có thể mượn dùng thiên địa linh khí để tẩy tủy phạt kinh luân hồi hay một tà nhân đơn độc chuyên đi hút linh khí của kẻ thù làm lớn mạnh bản thân.
Hoặc có thể đơn giản chỉ là một đồng nam luyện Quỳ Hoa Bảo Điển và tự biến “cái ấy” của mình thành pháp bảo linh khí đi lịch lãm hồng trần.
Game lấy ở đâu
Hiện tại game vẫn đang early trên Steam và chỉ mới có tiếng Hoa.
Tuy nhiên với bề dày truyền thống convert truyện Tàu của Việt Nam thì bản Việt hóa đã có mặt rất nhanh theo sát từng bản update để phục vụ dân ghiền game và dân tu chân. Cái này phải cảm ơn các team đã Việt hóa game vì bọn Tây lông đang kêu khóc ầm ĩ vì game chưa có tiếng Anh.
Ngoài ra sau khi mất cả cái Tết để lăn lộn tu chân thì tui đánh giá game này vẫn còn có độ phát triển rất rộng. Hàng loạt tính năng mà nhà sản xuất vẫn đang để ngỏ như bang chiến, yêu đương để có hậu đại mạnh mẽ, chăn nuôi và lai tạo linh thú. Đồng thời nhà sản xuất đã công bố hơn 50 Luân Hồi Giả để các bưởi có thể dùng làm nhân vật mở đầu. Luân hồi giả có nghĩa là trọng sinh xuyên không đó mấy bưởi.
Chúc các bưởi chơi vui.
Thiềm Thừ, Cóc 3 Chân Đá Lam Ngọc Phong Thuỷ Tu
+ Chất liệu và xuất xứ: Thiềm thừ đá Lam ngọc
+ Kích thước (dài x rộng x cao): 13cm x 9cm x 8cm
+ Xuất xứ: Trung Quốc
+ Ý nghĩa: Giúp người sử dụng giữ tài lộc, đem lại thịnh vượng may mắn và phú quý.
+ Các sử dụng: Đặt trong két sắt, tủ tiền, phòng khách, ban thờ thần tài..
Thiềm Thừ là con cóc ba chân : Tương truyền có thể nhả ra tiền, mang tài lộc tới cho gia chủ. Theo truyền thuyết ông Tiên Lưu Hải đi tru du khăp nhân gian để thu phục và diệt trừ yêu tinh. Một lần gặp phải yêu tinh Cóc chuyên phá hoại gây hoạ cho dân, ông ra tay tương trợ và thu phục nó về làm đệ tử của mình. Sau thời gian tu đạo bên cạnh Lưu Hải đã cải tà quy chính, không nhưng không làm hại dân gian mà người lại mang tiền đi giúp đỡ chúng sinh đang gặp khó khăn và được người đời hết lòng ca tụng. Do khi thu phục Lưu Hải làm nó bị thương cụt mất 1 chân nên ngày nay thường thấy Thiềm thừ chỉ có 3 chân.
Về phong thuỷ, cóc 3 chân là biểu tượng rất may mắn nhờ quan niệm mang đến tài lộc cho gia chủ. Hình tượng Cóc 3 chân bằng đồng ngậm tiền xu trong miệng tượng trung cho việc đón rước tài lộc vào nhà.
Thiềm thừ bằng đồng thông nhân tính, nên khi khai quang thiềm thừ tốt nhất chỉ có 1 mình gia chủ. Thiềm thừ sau khi được khai quang nhìn thấy ai đầu tiên sẽ coi đó là gia chủ và và trung thành phù hộ cho người đó mãi về sau. Vì thế khi đã khai quang không nên đem làm quà tặng vì không linh nữa.
Bày cóc Thiềm Thừ phải hướng đầu của nó vào trong cửa hàng, công ty hoặc nhà ở, hoặc từ ngoài hướng vào trong cổng để hứng tiền vào nhà. Tránh đặt cóc hướng đầu ra ngoài cửa, kể cả cửa sổ.
Một số hình ảnh
Kho bán buôn bán lẻ Tân Thanh cung cấp các sản phẩm phong thuỷ bằng đá, đồng, gỗ, bột đá giả ngọc, ngọc….phân phối vận chuyển toàn quốc.
Miễn phí vận chuyển cho các đơn hàng trên 3.000.000 đồng trên toàn quốc. Liên hệ với chúng tôi để được tư vấn và nhận báo giá sỉ:
Địa chỉ 1: Phường Phúc Đồng, Long Biên, Hà Nội.
Điện thoại: 098 231 1115 – 090 231 1115 ( Ms. Hương)
Địa chỉ 2 Ngách 25/52, TRần Bình, Nam Từ Liêm, Hà Nội
Điện thoại : 0967 00 9898 – 0967 01 9898 ( Mr. Hội)
Lạng sơn:
Kiot: 33-34 Chợ cửa khẩu Tân Thanh, Văn Lãng, Lạng Sơn.
Điện thoại: 0967 00 9898 – 0967 01 9898
Email : banlebanbuon68@gmail.com
Yahoo : anhquoc1368
Website : www.banlebanbuon.com
Phòng Khách Trang Phục Tu Phong Thủy Đồ Văn Tường Giải Thích: Phòng Khách Trang Phục Tu Phong Thủy Cấm Kỵ
Phòng khách trang phục tu phong thủy không thể bỏ qua , phòng khách không chỉ có thể lý giải thích thành đãi khách nói chuyện nơi chốn , cũng là người nhà tụ sẽ, nói chuyện phiếm hưu nhàn của không gian , xác nhận náo nhiệt , ôn hòa địa phương . Trong phòng khách của treo sách , bài trí từ trình độ nào đó cũng là phẩm vị cá tính của biểu tượng . Phòng khách của phương vị nhất là trùng phải , tại truyền thống “Phong thuỷ” trung bị gọi là “Tài vị “, quan hệ cả nhà của tài vận , sự nghiệp , danh vọng vân vân hưng suy , cho nên phòng khách sắp xếp cùng bài trí phải không cho lãnh đạm .
Phong thuỷ không thể bỏ qua , phòng khách không chỉ có thể lý giải thích thành đãi khách nói chuyện nơi chốn , cũng là người nhà tụ sẽ, nói chuyện phiếm hưu nhàn của không gian , xác nhận náo nhiệt , ôn hòa địa phương . Trong phòng khách của treo sách , bài trí từ trình độ nào đó cũng là phẩm vị cá tính của biểu tượng . Phòng khách của phương vị nhất là trùng phải , tại truyền thống “Phong thuỷ” trung bị gọi là “Tài vị “, quan hệ cả nhà của tài vận , sự nghiệp , danh vọng vân vân hưng suy , cho nên phòng khách sắp xếp cùng bài trí phải không cho lãnh đạm .
Phía dưới liền cho mọi người phân tích cặn kẽ phòng khách trang trí bên trong phong thuỷ tường giải thích
1 , vị trí: phòng khách là nhà người cộng dụng của nơi chốn , thích hợp thiết lập tại trong phòng của vị trí; nếu bởi vì phòng khách rộng rãi mà cách một bộ phận làm phòng ngủ thì là nhất không lý tưởng của phòng khách .
Tứ chính vị của phòng khách nhan sắc phối trí Đông hướng phòng khách – thích hợp lấy màu vàng đến làm chủ sắc . Đông hướng ngũ hành thuộc mộc , chính là mộc khí lúc vượng chi địa , dựa theo ngũ hành sinh khắc lý luận , mộc khắc thổ là tài , cái này đã là nói thổ chính là mộc của tài , mà màu vàng là “Thổ” đại biểu sắc: vì vậy phòng khách nếu là hướng đông , tại lựa chọn phòng khách dụng của sơn , giấy dán tường , ghế sa lon lúc, thích hợp tuyển dụng màu vàng nhan sắc loạt , sâu thiển đều có thể , chỉ phải áp dụng loại màu sắc này , có thể thu vào vượng tài hiệu quả . Nam hướng phòng khách – thích hợp lấy màu trắng đến làm chủ sắc . Đông nam hướng phòng khách chủ sắc thích hợp dụng màu vàng tây nam hướng phòng khách chủ sắc thích hợp dụng màu lam tây bắc hướng phòng khách chủ sắc thích hợp dụng lục sắc hướng đông bắc phòng khách chủ sắc thích hợp dụng màu lam .
Bốn góc vị của phòng khách nhan sắc phối trí như sau:
Truyện Tiên Lộ Tranh Phong
Mùa xuân tới, thổi tan lớp băng trên Hoàng Hà và Trường Giang, làm cho thương lộ thông suốt.
Trên Cổ Đạo, thương nhân đi lại tấp nập như dệt cửi.
Một đội buôn đang từ phương xa chậm rãi đi đến, trên xe treo ba lá cờ.
Một trong những lá cờ đó có thêu chữ Lê, chứng tỏ đây là đoàn xe của cửa hàng Lê gia tại Vạn Tuyền Thành
Trên một lá cờ hình tam giác lại thêu một con sư tử mạnh mẽ, cho biết tiêu cục phụ trách đoàn xe này ở bên trong thành chính là Hùng Sư.
Lá cờ ở chính giữa là Ngân Nguyệt Kỳ, là dấu hiệu của Tẩy Nguyệt phái, đại biểu cho hàng hóa này đang vận chuyển tới Tẩy Nguyệt phái.
Vương Khôi ngồi ở phía trước xe ngựa, cảnh giác nhìn bốn phía.
Một tên trẻ tuổi dường như cảm thấy khát nước, rời khỏi vị trí chạy tới phía sau xe lấy nước uống, bị Vương Khôi Chung nhìn thấy. Y liền chỉ ngón tay thô to về phía gã đó, mắng:
– Thủy Sinh, nhóc con nhà ngươi sao lại lười biếng như thế, còn không mau trở về vị trí đi.
Tên nhóc tên Thủy Sinh kia hậm hực lùi lại mấy bước, trở về bên cạnh chiếc xe thứ hai, đỡ chuôi đao than thở:
– Không có chuyện gì, sao phải căng thẳng như vậy. Chuyến áp tiêu Tẩy Nguyệt thật không thú vị, ai dám cướp hàng của Tẩy Nguyệt phái chứ?
Một ông già đi bên cạnh lập tức cho tên Thủy Sinh kia một cái bạt tai, nói:
– Câm miệng, tiểu tử thối. Để có được lần áp tiêu này, cục chủ đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể lấy được hàng từ Lê gia. Người khác muốn tiếp nhận còn không được, ngươi lại chê là không thú vị sao? Ngươi nghĩ phải gặp cướp mới là thú vị hả? Không ai dám động tới hàng hóa của Tẩy Nguyệt phái là bởi vì bọn họ sợ hãi uy phong của tiêu cục Hùng Sư. Còn nữa, một đường sông núi trắc trở, cho dù không có trộm cướp thì cũng vẫn có một vài dã thú tinh quái ẩn núp trên núi. Chúng ta phải hết sức thận trọng, nếu không cũng không có quả ngon để ăn đâu.
– Đã biết.
Thấy tên thanh niên kia không nói gì nữa, Vương Khôi Chung hài lòng gật đầu, cảm thấy ông già này đáng tin cậy, liền gọi một tiếng:
– Lão Lưu, phía trước có mười tám rãnh mương. Ngươi mang vài người đi trước xem qua địa hình rồi quay lại dẫn đường đi.
– Vâng, nhị đương gia.
Ông già lên tiếng đáp lời rồi nhanh chóng sắp xếp nhân sự.
Vài tên hạ nhân lên ngựa, đang chuẩn bị xông lên phía trước thì đột nhiên thấy ở phía trước bụi mù cuồn cuộn. Từ trong màn bụi mù ấy bỗng có hơn mười người áo đen lực lưỡng cưỡi ngựa lao ra, chính là tiến thẳng về phía bên này.
Vương Khôi Chung căng thẳng tột cùng, không ngờ lại gặp phải chuyện này.
Trong lòng y vẫn còn ôm ảo tưởng, liếc mắt về ông già Lưu một cái. Ông già kia hiểu ý, lập tức giơ tay lên nói:
– Đoàn xe đi sát vào bên cạnh, có thể lối đi sẽ nhỏ đấy.
Đồng thời ông ta cũng nắm chặt chuôi đao trong tay, cẩn thận nhìn đám người đang ở phương xa kia.
Trong nháy mắt, nhóm người cưỡi ngựa kia đã xông đến gần, nhưng chúng vẫn không giảm tốc độ, lao thẳng tắp về phía đoàn xe.
Ông già Lưu ngồi ở trên ngựa, vội kêu lên:
– Tiêu cục Hùng Sư áp hàng, trên đường đi quá vùng đất trù phú này, không biết vị nào là chủ quản…
Ông ta còn chưa dứt lời đã thấy tên áo đen cầm đầu xuống tay. Một đạo hào quang hiện lên, ngay lập tức, đầu người bay vút lên trời, lỗ cổ phun ra suối máu.
Đầu người kia lăn lộn trên không trung rồi rơi vào đúng ngực của Vương Khôi Chung. Vương Khôi Chung kinh hãi nhảy dựng lên:
– Là tu giả.
Vừa rồi y đã thấy rõ ràng, chỉ có tu giả mới có thể sử dụng thuật pháp.
Vương Khôi Chung la lên:
– Chư vị tiên gia, đây là hàng của Tẩy Nguyệt phái..
– Quả đúng là Tẩy Nguyệt phái.
Một tiếng nói lạnh như băng vang lên:
– Giết sạch, một tên cũng không để lại!
Tiếng nói ngày kéo theo rất nhiều tiếng kêu tuyệt vọng cùng những tiếng gào thét hô giết lạnh thấu xương.
Hơn mười gã áo đen kia cứ như vậy đánh tới đoàn xe, trong nháy mắt không gian đã nhuộm đầy máu.
– Không!
Vương Khôi Chung hô to. Những kẻ trước mắt này không chỉ muốn hàng mà còn muốn cả mạng sống.
Y rút đao ở bên hông ra, chém về phía tên áo đen trước mặt, tuyệt vọng hét lên:
– Lão tử liều mạng cùng các ngươi.
Người áo đen kia chỉ hừ nhẹ một tiếng, cũng không né tránh mà là thúc ngựa xông tới bên người Vương Khôi Chung. Thân thể của vị tiêu cục Hùng Sư này đột nhiên rung lên rồi lập tức nổ thành vô số khối thịt vụn rơi xuống Cổ Đạo.
Chỉ trong nháy mắt, một đoàn xe hơn hai mươi người đã bị giết chết sạch sẽ.
Thấy cảnh này, Đường Kiếp giận dữ nhìn Cố Trường Thanh, nói:
– Chỉ là đoạt đồ mà thôi, sao phải sát hại toàn bộ mọi người như vậy?
Cố Trường Thanh phất phất tay, hơn mười tên Ưng đường cấp dưới đã lục tung đoàn xe, bắt đầu tìm kiếm.
Sau đó, Cố Trường Thanh mới chậm rãi nói:
– Thứ nhất, mặc dù biết hàng hóa của Tẩy Nguyệt học viện đều do cửa hàng Lê gia vận chuyển, nhưng chúng ta không biết là có đúng là ở trên đoàn xe này không. Cho nên, trước khi tìm ra đồ vật này, không thể để cho bọn họ biết được mục đích của chúng ta. Thứ hai là do ta cũng không yên tâm về ngươi. Ai biết được, liệu đây có phải là kế hoạch ngươi sắp xếp để chạy trốn hay không? Nếu như vậy, hầu hết những người trà trộn trong đó đều là sát thủ, cũng rất nguy hiểm. Nếu ngươi thấy đau lòng, vậy thì nên tự trách mình đã gửi đổ vật kia đi, làm liên lụy tới người khác.
– Ngươi đã giết người lại còn muốn tạt nước bẩn lên người ta sao?
Đường Kiếp cười lạnh nói.
– Vốn chính là ngươi kéo người xuống nước.
Cố Trường Thanh ngạo nghễ trả lời:
– Nếu như ngươi thật sự có lương tâm thì cần gì phải làm liên lụy đến người vô tội
– Ngươi thối lắm!
Đường Kiếp chửi Cố Trường Thanh một tiếng:
– Kiểu ngụy biện của các ngươi, ta đã nhìn nhiều lắm rồi. Rõ ràng là chính mình làm ác, lại muốn đẩy trách nhiệm đến thân người khác. Ngươi nghĩ rằng mình muốn làm gì thì làm, chỉ cần cố gắng một chút là có thể kéo người ta xuống nước sao? Hoang đường cực điểm. Ừ! Ta thừa nhận quả thật đã làm liên lụy đến người vô tội, nhưng ta chưa bao giờ chủ động làm hại bất kỳ kẻ nào chết đi chỉ vì muốn cầu sự sống cho bản thân. Nếu như vì để ta sống mà làm cho nhiều người tử vong, như vậy ta thà chết đi còn hơn. Chẳng phải là tất cả quân tử kết thù, kết cục đều là tự sát để tránh liên lụy đến người vô tội sao? Đặt mình đứng ở lập trường kẻ ác, sau đó chỉ trích bất kỳ người nào mang lòng chính nghĩa, chỉ cần có lợi cho mình sẽ không ngần ngại việc hại người, đấy chính là kỹ xảo đám ác độc các ngươi hay dùng. Đáng tiếc kỹ xảo đó lại vô dụng đối với ta. Đường Kiếp ta xưa nay chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ trở thành thánh nhân làm thiện thiên hạ, nhưng cũng không đến nỗi phát rồ đến như vậy. Cho dù ngươi có nói như thế nào thì cũng đều không thể thay đổi được dòng máu tàn nhẫn, hung bạo của ngươi đâu.
– Muốn chết!
Cố Trường Thanh lạnh lùng, tát mạnh một cái lên mặt Đường Kiếp.
Đường Kiếp hơi mở miệng, phun một ngụm máu về phía Cố Trường Thanh, nhưng y đã nhanh chóng né đầu tránh được.
Đúng lúc này, một người mặc áo đen đi tới bẩm bảo:
– Ưng chủ, không tìm thấy.
– Để cho toàn bộ đệ tử Ám Đường cùng hành động, tiếp tục kiểm tra các đoàn xe khác.
Cố Trường Thanh hạ lệnh.
– Nhưng thưa Ưng chủ, như vậy rất dễ bị bại lộ.
Một gã thủ hạ Ưng đường vội kêu lên.
– Thì sự nghiệp vĩ đại của Thiên Thần cung, hy sinh là điều tất yếu.
Cố Trường Thanh thản nhiên nói.
Đường Kiếp lập tức châm chọc nói:
– Ồ, vậy các ngươi cũng là vật hy sinh của Thiên Thần cung sao?
Lời vừa nói ra, lập tức tất cả thuộc hạ Ưng đường đều trở nên buồn bã.
Sau khi bắt cóc Đường Kiếp, Tẩy Nguyệt phái đã lập tức tập kích Ưng đường, đồng thời cũng phái người khởi binh hỏi tội Thiên Thần cung.
Đương nhiên Thiên Thần cung đã có chuẩn bị đối với việc này, ngay lập tức tuyêt bố đám người Cố Trường Thanh phản nghịch Thiên Thần cung, phân rõ giới hạn với Cố Trường Thanh và cũng bồi thường cho Tẩy Nguyệt phái.
Đây là sách lược đối phó mà Thiên Thần cung đã sớm chuẩn bị tốt. Đương nhiên đây chỉ là hình thức bề ngoài, đối với người trong Ưng đường mà nói, chỉ cần bọn họ trở lại Mạc Khâu, sẽ được đối đãi như những vị anh hùng đấy.
Nhưng điều này chỉ xảy ra khi bọn họ có thể cầm Binh giám trở lại mà thôi.
Nếu không thể cầm về được, như vậy con rơi thật sự là con rơi rồi.
Trong lòng Cố Trường Thanh và tất cả mọi người đều hiểu rõ điều này.
Thời khắc này, lời nói của Đường Kiếp đã chọc trúng tâm sự của mọi người. Cố Trường Thanh lạnh lùng giơ tay tay chém xuống một đao vào cánh tay trái của Đường Kiếp.
Một đao kia nhanh như chớp, hung ác dị thường, trong tích tắc đã chặt đứt cánh tay của Đường Kiếp, khiến Đường Kiếp đau đến mức muốn ngất đi.
Lúc này, Cố Trường Thanh mới lên tiếng nói:
– Miệng lưỡi bén nhọn thì có lợi ích gì? Đây là phần hôm nay ngươi phải giao.
Nói đứt tay liền đứt tay, Cố Trường Thanh làm việc cực kỳ quyết đoán, không chút do dự. Thời khắc này, đã có tên đệ tử nhanh chóng mang cánh tay của Đường Kiếp đi ra ngoài.
Đường Kiếp đau đến mức lạc cả giọng, nhưng vẫn cười lạnh nói:
– Được, ta chờ ngươi ngày mai chém đi một chân của ta, nhưng ta chỉ sợ ngươi không kịp thôi.
Sắc mặt của Cố Trường Thanh hơi biến đổi, chợt xoay người, đánh ra một đạo kim quang vào bụi cỏ phía sau.
Đạo kim quang vừa vào bên trong bụi rậm, lập tức một tiếng kêu thảm vang lên. Một tên nam tử ăn mặc như người qua đường chợt ngã xuống, gần cổ y xuất hiện một lỗ thủng khá lớn.
Chỉ là trong tích tắc ngã xuống, một tia sáng màu bạc từ trong tay y bỗng bay lên, nổ tung ở trên bầu trời, sau đó uốn cong hóa thành Ngân Nguyệt, phong thái hòa lẫn với vầng mặt trời vàng óng.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt đệ tử Ưng đường, khiến cho sắc mặt mọi người đều biến đổi kịch lịch, đã có người kêu lên:
– Nguyệt Vũ trời cao, là Tẩy Nguyệt phái tới thăm dò.
Đột nhiên, từ phương xa truyền đến một tiếng gào thét vang dội.
Tiếng gào thét tràn đầy, vang vọng khắp tám phương. Những âm thanh này càng lúc càng tới gần, hiển nhiên là gần đây có cường giả tập kích.
Cố Trường Thanh khẽ quát một tiếng:
– Đi.
Mọi người đều rối rít lên ngựa, chuẩn bị rời đi thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói lười biếng của Đường Kiếp:
– Này, các ngươi không ai đỡ ta lên ngựa à?
– Ngươi không biết tự lên hả?
Cố Trường Thanh tức giận nói rồi quay đầu lại, thấy Đường Kiếp đang cười lạnh, chỉ vào cách tay cụt đầm đìa máu tươi của hắn.
Cố Trường Thanh ngẩn ngơ, đi tới nhấc Đường Kiếp đặt vào sau lưng một gã thủ hạ Ưng đường, nói:
– Ôm chặt hắn, buông tay ra là chết.
– Biết rồi.
Đường Kiếp trả lời:
– Hôm nay ta còn có một cách tay để ôm hắn, ngày mai ngươi chém đi một chân của ta, vậy thì cũng chỉ có cách phải ôm ta chạy trốn rồi.
Cố Trường Thanh hơi ngưng lại, Đường Kiếp đã cười lớn nói:
– Ta chờ ngươi ngày mai tới lấy chân của ta, nhưng nếu ngươi muốn thì bây giờ cũng có thể lấy.
Nói xong hắn lại bật cười ha hả.
Mặc dù hắn đã bị chặt mất cánh tay, nhưng thời khắc này lại giống như người thắng cuộc.
Tên đệ tử Ưng đường kia hận không thể đánh cho hắn một trận, chợt nghe tiếng xé gió phía sau càng lúc càng mãnh liệt, có vẻ như truy binh đã tới gần.
Cố Trường Thanh thúc vào bụng ngựa, hô lên:
– Đi mau.
Mọi người đồng loạt thúc ngựa chạy như điên.
Một bóng người ở phía sau bỗng lăng không bay tới, giống như cầu vòng lao thẳng về phía này, đồng thời quát lớn:
– Bắt học sinh của ta, giết hại đội buôn của ta, làm sao có thể cho các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, mau đứng lại cho ta!
Một đạo linh quang chợt từ không trung rơi thẳng xuống.
Cố Trường Thanh xoay người bay lên, trong tay nhanh chóng đánh ra một đạo kim quang về phía linh quang kia. Hai đạo kình khí va chạm với nhau, Cố Trường Thành đã xuống lưng ngựa, quát:
– Là Cổ Dịch Phong, của Tẩy Nguyệt Phái. Tô Mặc, ngươi ở lại ngăn cản hắn, nhưng người khác đi theo ta, dùng Nhiên Huyết thuật!
Tất cả đệ tử Ưng đường vội vàng dùng Nhiên Huyết thuật đối với con ngựa đang cưỡi.
Một khi vận dụng Nhiên Huyết thuật, tốc độ của ngựa sẽ lập tức tăng gấp mấy lần, gần đạt tới tốc độ bay trên không trung, chỉ là sau đó con ngựa chắc chắn sẽ chết.
Người trong Ưng đường cũng biết bay, chỉ có điều nếu bay sẽ bị mất đi linh khí, tương lai bọn họ sẽ bị đuổi giết liên tục, cho nên cần phải hạn chế việc sử dụng linh khí cho tới khi bọn họ hoàn thành nhiệm vụ hoặc giả chết. Dùng ngựa có thể tiết kiệm được rất nhiều lực lượng của chính mình.
Sau khi dùng Nhiên Huyết thuật, bầy ngựa này chạy như điên, đồng thời, một gã thuộc hạ Ưng đường quay người lại, không chút do dự nghênh đón Cổ Dịch Phong.
Đây là một mệnh lệnh chắc chắn phải chết. Nhưng vào giờ khắc này, biểu hiện của các đệ tử Ưng Đường cực kỳ ưu tú, đối mặt với số phận tử vong cũng quyết không chùn bước.
Từ phía sau truyền đến một tiếng hô tức giận của cường giả:
– Muốn chết!
Tiếp đó là tiếng linh triều rít gào cùng tiếng huy động đao kiếm.
Đường Kiếp lẩm bẩm nói:
– Lại chết một người.
Cập nhật thông tin chi tiết về Lạc Vào Thế Giới Tu Chân Với Tu Tiên Chi Lộ trên website Globalink.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!