Nhan Phong Thuy Cho Nguoi Mang Hoa / Top 6 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Globalink.edu.vn

Nguoi Mang Hoa Kinh Doanh Nganh Gi La Tot Nhat

Người mạng Hỏa kinh doanh ngành gì là tốt nhất?

Làm nghề gì phù hợp để gia tăng tài lộc cho gia chủ luôn là băn khoăn của nhiều người trăn trở trên con đường sự nghiệp của cuộc đời. Muốn gia tăng thêm tài lộc hãy lựa chọn con đường sự nghiệp phù hợp. Bài này chúng tôi sẽ hướng nghiệp mạng hỏa kinh doanh ngành gì?

Bạn có biết các yếu tố về phong thủy sẽ góp phần giúp bạn có được những hướng dẫn về công việc, may mắn và tài lộc trong tương lai. Xem xét kỹ mạng và những ngành nghề phù hợp với mạng hỏa sẽ giúp đường kinh doanh buôn tái tài lộc nở rộ và thành công. Để biết kỹ hơn các tướng mệnh xem mệnh qua ngày tháng năm sinh để hướng tài vận tốt hơn. Vậy những người mạng hỏa nên kinh doanh ngành nghề gì để có tài lộc? Việc lựa chọn ngành nghề nghiệp hiện ngoài xét về năng lực, sở thích mà cần xét thêm cả yếu tố tâm linh, bản mệnh để thêm những yếu tố may mắn. Vậy mạng hỏa kinh doanh ngành gì khi xét về yếu tốt tâm linh?

Đặc điểm của người mạng hỏa kinh doanh ngành gì

Người mạng hỏa đại diện cho sức nóng của ngọn lửa và mùa hè, mạng hỏa cũng là đại diện mang lại ánh sáng, hơi ấm, sự bùng nổ, bạo tàn tất cả là biểu trưng cho ngọn lửa. Chính vì vậy những người mệnh hỏa đó là những người năng nổ, ưa thích hoạt động, thường là những người nắm giữ vị trí chỉ huy, lãnh đạo, quản lý. Người mệnh Hỏa có cá Tính mạnh mẽ không thích những quy tắc gò ép hay những khuôn khổ, hay hành động bất quy tắc và bất hậu quả. Người mạng hỏa đại điện cho công bằng và danh dự vừa có sự tiêu biểu của sự gây hấn và chiến tranh.

Vậy mạng hỏa kinh doanh ngành gì khi xét về yếu tốt tâm linh?

Mạng hỏa kinh doanh gì hay làm nghề gì là một câu hỏi lặp đi lặp lại được rất nhiều người quan tâm. Dựa trên quy luật ngũ hành tương sinh, tương khắc sẽ phần nào gợi mở và giải đáp được các thắc mắc của nhiều người về công việc và nghề nghiệp phù hợp với bản mệnh.

Dựa trên quy luật – xem mệnh qua ngày tháng năm sinh – người mạng hỏa kinh doanh có thể lựa chọn nghề nghiệp hợp với hành Hỏa (tương hợp) và hành Mộc (tương sinh) .

Ta Có Mỹ Nhan Thịnh Thế

Editor: Bạch Ái

Beta: Công Tử Hào Hoa

A Yên cười nhạt: “Chẳng lẽ không đúng sao? Tống thái y từng nói ta sống không nổi hai tháng. Người nào muốn ta rời cung trở về phủ tướng quân dưỡng bệnh chứ. Nhưng mà cũng tốt. Ngươi nên trở về hỏi cái lão lang băm kia có khi nào là do phong thuỷ của hoàng cung không tốt, quả xúi quẩy mà ta quanh năm bệnh tật như vậy”.

Dương Chiêu lắc lắc đầu, bình tĩnh nói: “Trầm Yên, trong cung trước nay chưa từng có ai muốn hại nàng. Ngược lại là nàng, nàng luôn gây sóng gió quấy nhiễu hậu cung đến mức không được một phút giây yên bình”.

A Yên giơ tay che môi, ngáp vài cái, vô ý nói: “Ta không rảnh cùng ngươi ôn chuyện ngày xưa”. Một câu vừa dứt, nàng nghiêng đầu nhìn vào ánh mắt của nam nhân kia, giọng nói có phần lạnh xuống: “Thế nào, ngươi thấy dạo này ta dễ chịu quá nên lại muốn gây sức ép cho ta sao? Bệ hạ, ngươi thân là chủ thiên hạ, tấm lòng nên rộng lượng chút, hà tất phải tính toán cùng người bình thường như ta chứ”.

Nàng cầm đồ của bản thân lên, lời cáo từ không thèm nói liền trực tiếp quay lưng bỏ đi. Châu Nhi thấy chủ tử đi, đành hành lễ nhẹ với Dương Chiêu rồi đuổi theo chủ tử của nàng.

Dương Chiêu nhìn bóng lưng càng ngày càng xa của nàng bỗng dưng đứng dậy, mở miệng nói: “Vận Nhi đã mang thai rồi”.

Dương Chiêu nhìn nàng đi xuống lầu, hắn đi tới bên cửa sổ, hai tay đặt lên bệ cửa sổ nhìn nàng lên khiệu rồi đi mất. Nhìn thật lâu, hắn bổng thấy có chút khó chịu.

Trong cung, hắn cũng thỉnh thoảng nghe cung nhân xì xào bàn tán, nói là phế phi Trần thị sau khi hồi phủ, không chỉ không như mọi người dự liệu nàng sẽ đi đời nhà ma, ngược lại thân thể của nàng lại càng ngày càng tốt, không chỉ vậy nàng còn thường xuyên xuất phủ mua đồ. Hắn vốn là không tin. Nữ nhân kia…hắn hiểu rất rõ nàng. A Yên rất thâm tình đối với hắn, nếu xa hắn tất nhiên sẽ không sống nổi.

Nhưng hôm nay nhìn thấy, hắn thấy hắn đã nghĩ sai rồi.

Đã bao nhiêu năm rồi! Hắn nhớ tới A Yên, nhưng lần đầu tiên nhớ không phải là dáng vẻ xinh đẹp và vui tươi mà là dung mạo trắng bệch, điệu bộ chua ngoa. Hình ảnh đó dần dần làm hắn không nhớ đến điều tốt đẹp của A Yên, rồi dần dần hắn bắt đầu phiền chán nàng. Nữ nhân đó, nàng luôn luôn vĩnh viễn đắm chìm bản thân trong cái quá khứ, đắm chìm trong lời thề hứa ngày đại hôn của họ mà từ chối tiếp nhận hiện thực.

Hắn là đế vương, hắn không thể chỉ có một hậu không phi, ngược lại hắn phải vì con cháu hoàng gia mà lập tam cung lục viện. Nữ nhân kia không những không hiểu được đạo làm thê ngược lại, nàng lại vì chuyện này mà trở nên điên cuồng.

Mười bốn năm phu thê, đến bây giờ, kết cục này không phải là điều hắn muốn. A Yên vốn là một nữ tử Hồng Y kiêu ngạo. Nhưng nữ nhân mà hắn nhớ kia, là nữ nhân bệnh tật lại điên cuồng, nàng so với thiếu nữ hắn yêu ngày trước căn bản không phải cùng một người.

Đáy lòng Dương Chiêu hiểu rõ, hắn thẹn với nữ nhân kia. Nhưng mà, không thể vì hổ thẹn mà hắn tự gồng xích bản thân lại, như vậy phản cảm càng ngày sẽ càng lớn.

Không có ai lại yêu thích cái xấu của người khác.

Nhưng hôm nay, hắn nhìn thấy A Yên thế lại nhớ đến những kí ức đẹp đẽ.

A Yên kia là một người đơn thuần, thiện lương. Một cái nhíu mày, một nụ cười lại sáng rực khiến lòng người sinh vui mừng.

A Yên kia luôn yêu hắn không hối, chết không từ, luôn sát cánh bên cạnh nhưng không ghi nợ cũ, cũng không cùng hắn đối đầu với nhau.

Đó…là nữ nhân hắn yêu tha thiết.

*

Nhạc Lăng Tiêu ở ngoài sân luyện kiếm. Thật ra hắn cố ý luyện kiếm ngoài này. Vì người luyện võ thị lực luôn rất là tốt nên nếu nữ nhân kia có trở về thì cũng không thể nào tránh được ánh mắt của hắn. Như vậy nàng cũng có thể nhìn thấy hắn trước khi đi về phòng.

Trường kiếm xé không chém xuống. Đường đường lề đệ nhất kiếm, vậy mà mấy ngày nay tâm tình hắn không được yên. Đều là do nữ nhân đang cận kề cái chết kia.

Kiếm thứ hai, trên đời này tồn tại một nữ nhân không biết xấu hổ kia, càng đáng ghét hơn là kĩ năng của nàng,

Kiếm thứ ba, nữ nhân kia muốn tìm đường chết cũng được…nhưng đừng có ở lúc đỉnh điểm ấy ngất đi chứ. Hại hắn bị giày vò mất hơn nửa canh giờ, thà hắn một đường sinh tử trên chiến trường còn tốt hơn.

Mồ hôi theo cằm chảy xuống, rơi xuống đất.

Kiếm thứ mười lăm…

Đáng chết, nữ nhân kia đã ra ngoài lâu như vậy rồi mà vẫn chưa trở lại?

Hắn càng ngày càng buồn bực. Nhưng cũng may, khi kiếm thứ hai mươi chém xuống thì bóng dáng của A Yên liền xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Nhạc Lăng Tiêu thu kiếm lại. Đầu nghĩ muốn rời đi, nhưng thân thể lại muốn ở lại nhìn nàng thêm một chút.

Chờ hai người kia đến, hắn đột nhiên phát hiện…sắc mặt của nha đầu A Yên không đúng, đầu đổ mồ hôi, hồn vía như là ở trên mây. Chẳng lẽ nàng đã phải chịu kinh hãi gì?

Tâm tình của A Yên khi nhìn thấy hắn trước sau vẫn như một, rất là bình tĩnh, nàng chỉ hơi nhướng nhướng mày: “Huyng trưởng, huynh đang luyện kiếm sao?”

Nhạc Lăng Tiêu thân mồ hôi đầm đìa, phía lưng quần áo dán sát vào thân thể, tay cầm kiếm. Câu hỏi này của A Yên nói ra có vẻ như là hỏi thừa. Hắn không để ý câu hỏi kia của nàng mà nói ngay vào trọng điểm: “Muội đã đi đâu?”

A Yên nói: “Đi dạo phố, tiện mua chút xiêm y cùng đồ trang sức”.

Nhạc Lăng Tiêu nâng mi: “Muội hôm nay về trễ hơn mọi ngày nửa canh giờ”.

A Yên ngạc nhên hỏi: “Huynh sao biết ta thường về lúc nào? Chẳng lẽ huynh vẫn thường cả ngày trốn trên cây theo dõi ta?”

Sắc mặt Nhạc Lăng Tiêu quẫn bách, thấp giọng hừ một tiếng không đáp.

A Yên nở một nụ cười nhẹ nhàng, chậm rãi nói: “Hôm nay ta tình cờ gặp bệ hạ ở trà lâu”.

Trong lòng Nhạc Lăng Tiêu căng thẳng, không tự chủ được nắm chặt đuôi kiếm: “Hoàng thượng?”

A Yên hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ ở đây còn có người nào khác là hoàng thượng sao?”

Vẻ mặt Châu Nhi đau khổ kéo cánh tay của A Yên: “Nương nương, hoàng thượng…hoàng thượng người sẽ không làm gì chúng ta chứ?”

A Yên cười cười, bóp bóp mũi của nàng, trêu chọc nói: “Không đâu, có khi hắn còn mang theo kiệu tám người khiêng đến rước chúng ta về cũng nữa a”.

Châu Nhi nhăn khuôn mặt nhỏ lại, vội la lên: “Nương nương!”

A Yên đi về phía Lạc Vũ Hiên: “Ta nói không thì sẽ là không sao. Vì vậy ngươi không cần phải buồn lo vô cớ”.

Châu Nhi như mất hồn bước theo chủ nhân vê Lạc Vũ Hiên. Khi nàng vào đến cửa liền cảm thấy không đúng. Quay đầu nhìn lại, nàng liền nhìn thấy Nhậc Lăng Tiêu cũng theo bọn họ về Lạc Vũ Hiên.

A Yên cũng nhìn hắn: “Huynh trưởng có việc gì cần nói với A Yên sao?”

Nhạc Lăng Tiêu trầm mặc chốc lát mới mở miệng nói: “…Uống trà”.

A Yên cười như không cười, nói: “Trà của ta huynh còn dám uống sao? Lá gan thật là không nhỏ à nha”.

Nhạc Lăng Tiêu nắm chặt tay, sắc mặt biến hoá cực kỳ đặc sắc.

A Yên lắc lắc đầu, không có tâm trạng đùa cợt hắn, quay sang Châu Nhi nói: “Dâng trà cho Nhạc công tử, ta chỉ muốn uống nước, không có thì uống rượu”. Châu Nhi nghe xong hành lễ rồi đi. Trong phòng lúc này liền rơi vào yên tĩnh.

A Yên khi vừa mới vào phòng liền tìm tấm gương, bắt đấu nhìn gương để thử phấn hôm trước nàng mới mua. Bởi vậy, trong thế giới của A Yên căn bản không cảm giác được người thứ hai tồn tại.

Nhạc Lăng Tiêu đợi rồi lại đợi, đợi đến nỗi sự kiên nhẫn của hắn dường như đã mất hết. Lúc này hắn nói: “Trần Yên”.

A Yên nghe thấy, nàng chỉ liếc xéo hắn một cái rồi lại tiếp tục soi gương: “Huynh cứ nói đi, ta vẫn đang nghe”.

Nhạc Lăng Tiêu nửa ngày bất động, không biết nên nói cái gì. Cuối cùng, hắn liền phun ra vài chữ: “Ngày đó…Tại sao?”

A Yên kì quái nhìn hắn. Lúc này Châu Nhi bưng trà cùng rượu vào, cũng thức thời liền hành lễ rồi lui ra. A Yên rót cho hắn một chén trà, còn nàng thì tự rót một ly rượu, cầm ly rượu quơ quơ, chậm rãi nói: “Ta vốn không thích uống trà cả ngày, hơn nữa là ngồi tận mấy canh giờ chỉ là để uống trà”.

Nhạc Lăng Tiêu im lặng, chờ câu nói tiếp theo của nàng.

“Ta không thích giả cái bộ dạng bệnh giai đoạn cuối để lôi kéo ánh mắt đồng tình của người khác”.

“Ta phiền chán nói chuyện xuân hạ thu đông, cái đó thật là phí nước bọt của ta. Cái gì mà sinh tử chứ? Ta nghe đến phát phiền”.

“Nhưng ta sắp xếp chuyện này lâu như vậy, huynh nghĩ ta là vì lý do gì?”

Nhạc Lăng Tiêu khẩn trương nhìn chằm chằm nàng.

Mày liễu của A Yên nhướm lên, thản nhiên mỉm cười nhìn hắn nói: “Đương nhiên là lừa huynh lên giường rồi. Uống trà chỉ là để bồi dưỡng thói quen của huynh, điệu bộ bệnh tật của ta chỉ là để huynh thả lỏng cảnh giác thôi. Như vậy huynh còn chưa rõ ràng sao?”

Sắc mặt Nhạc Lăng Tiêu trầm mặc bỗng chuyển sang đỏ rồi dần dần tái nhợt. Cuối cùng, hắn dường như nghiến răng bỏ ra một chữ: “Muội…”

“Đừng muội với cả muội”. A Yên vung vung tay cười đến là khiêu khích trắng trợn: “Huynh muốn nói là ta không tuân thủ nữ tắc, đại nghịch bất đạo, vòng va vòng vèo làm gì, tuỳ tuỳ tiện tiện nói rồi uống chén trà, xong thì mau mau đi đi, đừng quấy rầy ta nghiên cứu cách dưỡng nhan”

Thế gian này…Tại sao thế gian này lại có người vô liêm sỉ như vậy chứ!

Vốn là Nhạc Lăng Tiêu đến chỗ A Yên để xem nàng xin lỗi hắn như thế nào. Nếu là nàng biết sai thì hắn cũng không lấy lòng quân tử đo lòng tiểu nhân, có khi còn thường xuyên đến đây làm khách để giúp nàng giải sầu. Nhưng hắn nghĩ cũng không nghĩ tới, nàng không chỉ không hối hận, đã vậy còn mặt không đỏ hơi thở không gấp nói ra những câu hoang đường như vậy.

A Yên nghiêng đầu nhìn hắn: “Còn không đi?”

Nhạc Lăng Tiêu muốn nói thêm điều gì. Nhưng A Yên đứng trước mặt hắn, thêm một câu: “Huynh không đi, ta liền cởi y phục”. Câu nói này quả nhiên là hiệu quả trông thấy.

Nam nhân tức giận bỏ lại ba chữ lạnh như băng ‘Vô liêm sỉ” liền phất tay rời đi, khi đi còn tiện chân đá một chiếc ghế. Điều này nói lên hắn đang giận như thế nào.

A Yên nhìn cũng không thèm nhìn hắn.

Người đã đi xa rồi, lúc này A Yên mới hỏi tấm gương: “Độ thiện cảm đã là bao nhiêu?”

“Năm mươi lăm”.

Tức giận cũng không đầu hàng, lại là tăng năm điểm chứ.

A Yên thở dài: “Thời điểm mà nam nhân không chú ý tới ngươi, ngươi không chỉ nhẫn nhịn hắn, dụ dỗ hắn mà ngươi còn phải nghĩ cách làm sao gây chú ý với hắn. Đến khi hắn đối với ngươi đã để bụng, vậy ngươi có làm thiều gì thì đều có thể tăng thêm giá trị thiện cảm”. Ngón tay nàng đặt trên mặt kính xoa xoa, âm thanh mang theo ý cười: “Ngươi nói, chơi như vậy có vui không?”

Lão Cổ Đổng không có phụ hoạ lời nàng, ngược lại hắn lại nhàn hạ thoải mái.

Bề ngoài lão là vậy, nhưng trong lòng thực chất đã loạn tùng phèo lên rồi, khẩn trương đến nỗi không biết phải làm sao. Mấy lần lão muốn mở miệng, nhưng lời chưa kịp nói ra khỏi miệng thì lại nuốt xuống, ánh mắt liếc trộm A Yên càng ngày càng chột dạ.

Phải làm sao bây giờ…

Nếu như nói ra, kí chủ dưới cơn nóng giận có hay không quăng lão đi?

Nhìn thấy sự do dự không quyết định của lão, A Yên nhàn nhạt nói: “Ngươi có chuyện gì liền nói ra, ta còn hi vọng ngươi khôi phục lại dung mạo cho ta. Ngươi hiện tại không có chuyện gì thì sợ cái gì chứ?”

Cũng đúng.

Lão Cổ Đổng thở phào nhẹ nhõm, ấp a ấp úng nói: “Hệ thống, hệ thống vừa mới cập nhật lại, chúng tôi rồi”.

Vẻ mặt A Yên bất động: “Nói rõ một chút”.

“Manh mối nam chủ…nhìn như bị sai”.

Lão Cổ Đổng ôm đầu nhỏ, chờ A Yên quở trách.

Nhưng đợi nửa ngày, A Yên cũng không tức giận, nàng chỉ nở nụ cười nhẹ: “Chẳng lẽ manh mối nam chủ chính là Hoàng đế?”

Lão Cổ Đồng ỉu xìu buồn bà nói: “Đúng”. Hắn vụng trộm cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn kí chủ một chút, oan ức nói: “Đúng là kỳ quái, từ trước đến nay chưa có xuất hiện tình huống này bao giờ. Rõ ràng lần đầu, nam chủ được hệ thống chỉ đến là Nhạc Lăng Tiêu mới đúng…”

A Yên cúi đầu: “Ngươi muốn biết tại sao?”

Lão Cổ Đổng liều mạng gật đầu, mặt kính chấn động đứng dậy.

A Yên mở mắt: “Ngươi là Chủ thần, ngươi là hệ thống, ngươi tự mình nghĩ, sao còn đến hỏi ta?”

Lão Cổ Đổng cúi mặt, thất vọng cúi đầu thở dài.

A Yên nhân tiện nói: “Chẳng qua là công lược nam nhân mà thôi, công lược ai mà không phải công lược chứ? Nhìn ngươi kìa, có chút chí khí được không?, đừng có đem không khí xung quanh đây làm ủ rũ hết đi chứ. “

“Chuyện này… dù sao cũng là sai lầm của lão hủ a — “

“Thôi được rồi. ” A Yên cắt ngang lời nói của Lão Cổ Đổng: “Ta cũng không hi vọng ngươi có thể hoạt động bình thường, nếu không phải có mắt nhìn, hôm nay ta mới không có tâm tình bồi hoàng đế uống trà nói chuyện phiến, hôm này trời cũng không nóng, hắn cố tình còn ra vẻ cầm theo quạt, già đầu rồi mà còn học đòi văn vẻ, thật tẻ nhạt mà. “

“… “

*

Học Phong Thủy Cơ Bản,Hoc Phong Thuy Mien Phi,Học Phong Thủy Ở Đâu,Học Phong Thủy Online,Phong Thuy Ban Hoc,Khoa Hoc Phong Thuy,Phong Thủy Bàn Học Theo Tuổi,Hoc Xem Phong Thuy,Tu Hoc Phong Thuy,Lop Hoc Phong Thuy,Học Phong Thủy Bắt Đầu Từ Đâu,Tự Học Phong Thủy Căn Bản,Hoc Phong Thuy O Dau,Phong Thuy Goc Hoc Tap,Học Phong Thủy Ở Tphcm,Phong Thuy Phong Hoc Cho Con,Phong Thủy Phòng Học Theo Tuổi,Hoc Phong Thuy Tren Mang,Cách Học Phong Thủy,Phong Thuy Hoc Com,Day Hoc Phong Thuy,Học Phong Thủy Ở Hà Nội,Lop Hoc Phong Thuy Tphcm,Lớp Học Phong Thủy Tại Hà Nội,Học Về Phong Thủy,Hoc Phong Thuy Tam An,Học Phong Thủy Nhà Ở,Hoc Phong Thuy Truc Tuyen,Tài Liệu Học Phong Thủy Cơ Bản,Phong Thuy Hoc Gioi,Khóa Học Phong Thủy Tại Hà Nội,

Quách Phác 郭璞 (276 – 324), thầy phong thuỷ gây dựng nền móng kiến thức phong thuỳ đầu tiên theo KHÍ nghĩa.

Lần đầu tiên trong lịch sử phát triển ngành Phong Thủy có 1 thầy phong thuỷ định nghĩa rõ ràng về Khí như sau: Khí gặp gió thì tán, gặp thủy thì tụ, sơn chủ nhân đinh, thủy quản tài lộc (气乘风则散,界水则止,山主 人丁,水主财). Trước Quách Phác thì cũng có nhiều tác phẩm viết về Phong Thủy tuy nhiên lại chỉ định nghĩa chung chung, mơ hồ rằng Khí là do Thiên Địa, do Lưỡng Nghi, Tứ Tượng mà hình thành chứ không ai nói được rõ ràng mối liên hệ giữ Khí – năng lượng vô hình và các hiện tượng thiên nhiên như gió nước mà con người có thể quan sát được.

Tuy nhiên tại sao Quách Phác lại chỉ dùng thuật ngữ Gió Nước để chỉ môn Phong Thủy. Vì trước Quách Phác họ dùng chữ Kham Dư hoặc Thanh Nang (tức chiếc túi màu xanh mà các thầy phong thủy hay mang theo bên mình) mà không gọi là môn Sơn Thủy (Núi Nước). Sở dĩ Quách Phác nói “Sơn chủ nhân đinh, thủy chủ tài” là vì chữ Phong. Phong nghĩa là Gió cũng trùng âm đọc với chữ Phong của núi tức trùng âm khác nghĩa. Ngoài chữ Sơn dùng để chỉ Núi thì Phong cũng dùng để chỉ Núi.Đó là lý do chưởng môn nhân của phái Võ Đang tự đặt tên mình là Trương Tam Phong – ở đây không phải là 3 cơn gió mà là 3 ngọn núi, ám chỉ núi Võ Đang nơi ông đứng ra sáng lập phái.

Đại sư phong thuỷ Qúach Phác và lối chơi chữ ẩn nghĩa sâu xa.

Do đó Phong Thủy có nghĩa là Gió Nước, nhưng cũng hàm ẩn nghĩa Núi Nước – Âm Dương, Tĩnh và Động. Đó là phép chơi chữ của người xưa, không muốn mọi thứ lộ hết ra mà phải ngầm hiểu nhằm che giấu vì “Thiên cơ bất khả lộ”. Nếu như không hiểu được cách phát âm ngôn từ bằng tiếng Hoa (Quan Thoại) thì sẽ không hiểu được nhiều kinh thư cổ bằng tiếng Hoa. Vì rất nhiều chỗ các Đại Sư Phong Thủy dùng chữ trùng âm khác nghĩa, đọc lên nghe âm thì hiểu, nhưng nhìn chữ thì không hiểu. Đó cũng là lý do vì sao nhiều cụ Phong Thủy từ xưa đến nay ở Việt Nam chỉ giỏi về Hán Nôm tức nhìn Hán Tự thì hiểu theo nghĩa, nhưng không nắm rõ về cách phát âm theo tiếng Bắc Kinh thì không hiểu được phần hồn ẩn chứa bên trong.

Quay trở lại với Táng Thư thì thực chất tác phẩm này chỉ nói tóm tắt về Loan Đầu hình thể là chính. Do đó tính thực dụng thì không nhiều. Rất nhiều quy luật mà Quách Phác nêu ra trong đây chỉ đúng khi áp dụng đúng lý khí vào. Tức Loan Đầu hình thể nếu không kèm với Lý Khí thì không thể thành hình được. Do đó ý nghĩa của Táng Thư bị giới hạn rất nhiều và cụ thể vào thời của Quách Phác thì người ta mới chỉ hình thành kiến thức Phong Thủy đến mức độ của Bát Quái mà thôi. (Theo căn cứ vào rất nhiều câu trong Táng Thư) chứ chưa hình thành đến 24 Sơn do đó việc xét Phong Thủy không khỏi bị sai lầm.

Học thuật Phong thuỷ ban đầu còn hạn hẹp, đôi khi chờ cả trăm năm mới xuất hiện bậc thầy phong thuỷ hiền tài.

Phải chờ đến trăm năm sau khi Đại sư Dương Quân Tùng xuất hiện thì giới học thuật Phong Thủy mới thật sự được nắm giữ trong tay 1 công cụ hiệu quả. Và bắt đầu từ đó từ mới hình thành nên các môn phái Phong Thủy. Dương Quân Tùng mới nên được xem là Phong Thủy Tổ Sư chứ Quách Phác thì mới chỉ nêu lên khái niệm Phong Thủy. Táng Thư phải xem kèm với Thanh Nang Áo Ngữ thì mới là Ỷ Thiên kiếm gặp Đồ Long Đao mà oai chấn thiên hạ.

Hẹn gặp trong bài viết sau về Phong Thủy Tổ Sư Dương Quân Tùng.

Thầy Phong Thuỷ Nguyễn Thành Phương

Thành Viên Full Member Hiệp Hội Phong Thủy Quốc Tế IFSA

Viện Nghiên Cứu Ứng Dụng Kiến Trúc Phong Thủy – Academy of Feng Shui Applied in Architecture (AFSA)

Cố Vấn Cao Cấp công ty TNHH Tường Minh Phong Thuỷ (TMFS)

Gỉang Viên Chính Trung Tâm Tường Minh Phong Thuỷ

Gỉang Viên Hợp Tác Đào Tạo các chương trình Gíao Dục Kỹ Năng & Trực Tuyến như Sáng Tạo Việt, Topica, Unica, Ulearn, v.v…

4 Cách liên hệ để nhận trợ giúp từ Tường Minh Phong Thuỷ & chúng tôi sẽ phản hồi thông tin của quý vị trong thời gian sớm nhất.

Địa chỉ văn phòng: số 54, Đinh Công Tráng, Phường Tân Định, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh

Tổng đài Số điện thoại: 08.6681.4141 – 0981.229.461

Hộp thư điện tử: tuvan@phongthuytuongminh.com

Form liên hệ: http://phongthuytuongminh.com/contact

Cách Chưng Hoa Để Mang Lại Vận May Cho Nhà Ở

Có lẽ trong chúng ta ai cũng thích hoa bởi nó luôn mang lại nhiều màu sắc đẹp đẽ, tươi mát cùng cảm giác thơm tho, dễ chịu. Vì lẽ đó, nên ta có thể chưng hoa ở khắp mọi nơi tùy thích.

Có lẽ trong chúng ta ai cũng thích hoa bởi nó luôn mang lại nhiều màu sắc đẹp đẽ, tươi mát cùng cảm giác thơm tho, dễ chịu. Vì lẽ đó, nên ta có thể chưng hoa ở khắp mọi nơi tùy thích.

Thế nhưng, theo các chuyên gia phong thủy, chưng hoa cũng cần đến sự hòa hợp để mang lại niềm vui và may mắn cho gia chủ.

Phong thủy theo tên gọi

Cũng giống như con người, tên gọi của mỗi loại hoa cũng sẽ ứng với từng ý nghĩa. Và căn cứ vào từng hoàn cảnh sẽ chưng loại hoa thích hợp. Trong không khí gia đình đầm ấm, vui vẻ không nên chưng các loại hoa với tên gọi mang ý nghĩa cô đơn, buồn hoặc chia ly như hoa sầu đông, hoa mẫu đơn, forget me not…

Phong thủy theo màu sắc

Thông thường, người ta sẽ gắn vào màu sắc của hoa một ý nghĩa nào đó tượng trưng như màu xanh là niềm hy vọng, màu trắng tượng trưng cho sự tinh khiết, màu đỏ thể hiện chiến thắng, màu hồng cho cảm nhận tươi đẹp…

Tuy nhiên, đứng về mặt phong thủy, màu sắc được phân loại theo ngũ hành tương sinh. Theo đó, màu đỏ thuộc hành hỏa thích hợp cho người mạng hỏa hay mạng thổ, màu đen thuộc hành thuỷ nên hợp cho người mạng thuỷ hay mạng mộc, màu vàng thuộc hành thổi thích hợp cho người mạng thổ hay mạng kim, màu xanh thuộc hành mộc thích hợp cho người mạng hoả hay mạng mộc, màu trắng thuộc hành kim thích hợp cho người mạng kim hay mạng thủy.

Phong thuỷ theo từng không gian

Bên cạnh các yếu tố trên, vị trí chưng hoa là một trong những điểm quan trọng ảnh hưởng nhiều đến phong thuỷ trong gia đình. Bạn có thể lưu ý một số nguyên tắc như:

Phòng ăn và nhà bếp: mang ý nghĩa sum họp gia đình, cần chưng những hoa lá vui tươi, hương thơm nhẹ nhàng như hoa cúc, hồng, lan…và không nên chưng những loại hoa mang màu sắc ảm đạm dễ khiến không khí gia đình tẻ nhạt như hoa sầu đông, băng-xê, forget me not…

Đứng về mặt khoa học, phòng ngủ không nên chưng hoa tươi, vì hoa tươi trong qúa trình sinh hóa có thể đem lại hơi nước hay thán khí, trong khi phòng ngủ thường đóng kín nên đó là một điều không thích hợp. Vì thế cũng không cần thiết chưng hoa trong phòng ngủ.

Nếu có thì nên mở cửa sổ cho thoáng khí. Phòng học của trẻ con rất cần sự vui tươi, để tạo cảm giác thoải mái và hứng thú cho việc học nên cũng có thể trang điểm bằng một lọ hoa hướng dương, mẫu đơn hay một giò phong lan nhẹ nhàng bên cửa sổ.

Hoa tươi ngoài tác dụng trang điểm cho ngôi nhà còn mang lại hương thơm. Đồng thời, hoa tươi luôn luôn tạo ra sinh khí, nên nếu ngôi nhà càng chưng nhiều hoa tươi thì càng có nhiều sinh khí tốt đẹp. Tuy nhiên, lưu ý khi hoa bắt đầu tan úa thì phải thay bỏ ngay, để lâu sẽ phá hỏng bầu không khí của gia đình.

(Theo TTOL)

Cùng Danh Mục