Xem Phim Đại Phong Thủy Tập 1 / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 5/2023 # Top View | Globalink.edu.vn

Sitcom – Phim Dài Tập (

—–[ĐL] TẾ CÔNG: LA HÁN PHỤC MỆNH (1995) – 511 tập—–

Châu Minh Tăng, Mộ Ngọc Hoa, Ngọc Thượng, Trần Văn Sơn, Trịnh Chí Vỹ…

 Vốn là Giáng Long La Hán xuống trần cứu nhân độ thế, mặc dù đi tu ở Linh Ẩn Tự nhưng ông không bao giờ giữ chay giới: thích ăn thịt và uống rượu. Bề ngoài lúc nào cũng ăn mặc rách rưới, dơ bẩn.

Tay phe phẩy chiếc quạt đi thong dong, miệng thường nghêu ngao ca hát: “Áo cũng rách, giày cũng rách. Quần áo trên người ta cũng rách. Người cười ta, hắn cười ta. Cả Phật Tổ cũng đang cười ta”.

—–[ĐL] NGHỊCH CẢNH (2002)—–

Giang Quốc Bân, Giang Thanh Hàm Hà Như Vân, Hà Thúc Nguyên, Long Thiệu Hoa, Lý Huệ Anh, Nghê Tề Dân, Ngọc Thượng, Phương Hinh…

Câu chuyện diễn ra vào thời kỳ ĐL dưới sự cai trị của NB. Phim lột tả rõ các ân oán tình thù của gia tộc 3 đời, với các thử thách của đường đời, từng bước chứng kein61 tình thân gia đình, tình yêu thương đan xen là sự khắc khổ với bao gian truân của những mảnh đời sinh sống torng thời kỳ này.

—–[ĐL] TÌNH ĐẦU KHÓ PHAI – 

The Unforgettable Memory (2004-2006) – 864 tập—–

Vương Thức Hiền, Trương Cầm, Trương Phụng Thư, Hàn Du, Lưu Chí Hàn, Lý Lý Nhân, Lý Hưng Văn, Dương Bảo Vỹ, Nhạc Hồng…

Tình Đầu Khó Phai là câu chuyện về số phận vươn lên của mỗi người, về thông điệp cuộc sống. Theo như mình nghĩ,  Tình Đầu Khó Phai chính là mối tình đầy trắc trở, gian nan đến bi thảm của một Vương Thắng Thiên – tay trắng làm nên sự nghiệp với một Phương Lệ Châu – giỏi trong giỏi cả ngoài.

—–[ĐL] VÒNG XOÁY KIM TIỀN – 

The Golden Ferris Wheel (2005) – 400 tập—–

Giang Hồng Ân, Miêu Khả Lệ, Lâm Vy Quân…

Nội dung bộ phim kể về cuộc đời của Thẩm Tái Thiêm, chủ tịch tập đoàn kinh doanh Tân Phú, người đàn ông thành đạt được nhiều người kính trọng. Bắt đầu bằng hai bàn tay trắng, với sự thông minh, nhanh nhạy bắt kịp thời thế của xã hội, ông đã thành công khi sở hữu khối tài sản khổng lồ và trở thành người giàu có nhất Đài Loan. Tuy nhiên, đứng trên đỉnh cao danh vọng cũng đồng nghĩa với sự cô đơn, với những biến cố, thử thách ngày một lớn dần giữa các thành viên trong gia đình và những người xung quanh Tái Thiêm…

—–[TQ] THẦN CƠ DIỆU TOÁN LƯU BÁ ÔN – 

The Amazing Strategist Liu Bo Wen (2006-2008) – 404 tập—–

Huỳnh Thiếu Kỳ, Hoắc Chính Kỳ, Giản Bái Ân, Trần Á Lan, Dương Hoài Dân…

PHẦN I: Đạo cao một trượng – 20 tập (1-20)

PHẦN II: Tình thiên hận hải – 22 tập (21-42)

PHẦN III: Thất tuyệt trận – 27 tập (43-69)

PHẦN IV: Cửu quan thập bát trảm – 30 tập (70-99)

PHẦN V: Trường sinh kiếp – 37 tập (100-136)

PHẦN VI: Long trân châu / Nộ phạm thiên điều – 53 tập (137-189)

PHẦN VII: Hoàng thành long hổ đấu – 120 tập (190-310)

PHẦN VIII: Đại náo nữ nhi quốc – 56 tập (311-367)

PHẦN IX: Bí mật rồng nam vu lý – 36 tập (368-404)

Triều Minh, Lưu Bá Ôn được xem là khai quốc công thần, là cánh tay đắc lực của Hoàng đế Chu Nguyên Chương. Nhưng cũng chính vì sự hơn người ấy, Lưu đã gặp không ít khó khăn do sự tị hiềm của kẻ xấu.

Lợi dụng tình yêu của Chu Hoàng Đế dành cho Nam Phong – công chúa triều Nguyên, và tình yêu của A Tú – thanh mai trúc mã của Lưu Bá Ôn – dành cho Lưu Bá Ôn, Hồ Thừa Tướng âm thầm gây nên sóng gió trong cung đình Đại Minh. Cũng từ đó, triều Minh chao đảo trong làn sóng đấu tranh do bọn gian thần gây nên…

—–[ĐL] KHI NGƯỜI TA YÊU – 

The Spirits of Love (2006–2008) – 788 tập—–

Trương Minh Kiệt, Trần Mỹ Phụng, Long Thiệu Hoa, Lý Chính Dĩnh, Lục Nguyệt, Phương Hinh…

Cuộc sống luôn có những tình cảm mới giúp nhau cảm thấy yêu đời, và trong phim cũng nói lên được những điều này, khi người ta yêu sẽ có những cảm xúc trái chiều, hạnh phúc, đắng cay, vui cười, than khóc và chưa kể những thủ đoạn bất chấp tất cả để dc bên người mình yêu.

—–[ĐL] CHUYỆN BÊN NHÀ MẸ – 

Mom’s house (2008) – 1080 tập—–

Đường Mỹ Vân, Thạch Anh, Thôi Hạo Nhiên, lôi Hồng, Lưu Tú Văn, Chu Tuệ Trân…

“Người ta nói con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, nhưng nhà mẹ vẫn mãi mãi là nhà của con gái”. Sinh được ba cô con gái, mặc dù hết mực thương yêu nhưng thầy hiệu trưởng Lâm cũng vô cùng nghiêm khắc trong việc dạy dỗ với niềm tin một nền tảng đạo đức vững chắc sẽ giúp con gái tìm được hạnh phúc trong cuộc sống hôn nhân sau này.

Rồi cả ba cô con gái nhà họ Lâm cũng lần lượt theo chồng, rời bỏ mái nhà êm ấm của cha mẹ, họ về làm dâu những gia đình có hoàn cảnh khác nhau và cuộc đời của ba chị em cũng từ đó rẽ lối.

—–[ĐL] ĐỜI SỐNG CHỢ ĐÊM – 

Night Market Life (2009) – 820 tập—–

Lưu Vũ Khiêm, Bành Mẫn Gia, Lý Ngọc Phong, Phó Bội Từ, Phó Hién Hạo, Hứa Dực Xuyên, Trần Mỹ Phụng, Giang Tổ Bình, Nghê Tề Dân, Trương Thần Quang…

Bộ phim khắc họa cuộc sống của các nhân vật ở khu chợ đêm Kim Hoa, tường thuật câu chuyện về cuộc đời và số phận của một thế hệ được sinh ra ở các khu chợ đêm. Phim là chuỗi dài của những tình tiết kịch tính, gay cấn và mâu thuẫn trong các mối quan hệ gia đình, xã hội thường xuyên lên đến mức cao trào.

—–[TQ] LONG DU THIÊN HẠ—–

Vương Xán, Ngô Hạo Thăng, Chu Minh Tăng, Phương Tử Hiên…

PHẦN I (2009) – 38 tập

PHẦN II (2010) – 39 tập: Tú cầu kì án – Quỷ tân nương – Chân giả quốc chủ – Huyện lệnh hồ đồ diệu khâm sai

PHẦN III (2013) – 35 tập: Huyết kỳ lân – Phàn quế đoạn mộng – Vô đồng trần – Đoạn tý quan âm

Tư Mã Ngọc Long sau khi phục quốc, vẫn không quên tìm kiếm Thái hậu thất lạc, Ngọc Long đổi tên thành Sở Thiên Hựu, cùng Trung nghĩa hầu Triệu Vũ, hồng nhan tri kỉ Bạch San San, cùng với Đinh Ngũ Vị tinh thông y thuật, lại hay gây cười, tất cả cùng lên đường tìm kiếm Thái hậu.

Trên đường đi, Ngọc Long cùng mọi người diệt trừ những tên tham quan ô lại, phá được nhiều vụ án ly kỳ, giúp dân tình rửa sạch án oan…

—–[ĐL] TAY TRONG TAY – 

Hands (2011) – 755 tập—–

Giản Bái Ân, Vương Thiệu Vĩ, Tạ Thừa Quân, Liên Tĩnh Văn, Lưu Chí Hàn, Lý Yến, Trần Bội Kỳ, Lâm Hữu Tinh, Lý Dịch, Hoắc Chính Kỳ, Lâm Tú Linh…

Câu chuyện xoay quanh tiệm bánh ú nhân thịt “Giang Ký” trứ danh của nhà họ Giang. Trong khu chợ không ai là không biết đến tiệm bánh của vợ chồng Giang Hải Long và Liêu Lệ Quân. Họ có ba người con ruột và một con nuôi đều ở tuổi trưởng thành, mỗi người một tính cách, tạo nên nhiều tình huống bi hài cười ra nước mắt.

—–[ĐL] PHONG THUỶ THẾ GIA – 

Feng Shui family (2012) – 425 tập—–

Mai Phương, Trần Tùng Dũng , Mã Như Phong, Lâm Tại Bồi, Kha Thúc Nguyên, Lưu Tú Văn…

Ở một trấn nhỏ, có hai anh em Lâm Thanh Phong và Lâm Thanh Thuỷ. Nếu như người anh sống cuộc đời thiếu thốn, nghèo khó thì người em tận hưởng phú quý trong danh vọng, giàu sang

Vào ngày hội lớn, Thanh Thuỷ xin được một quẻ đoán vận mệnh: “Phong Thuỷ thế gia” với ý nghĩa anh em thương yêu, đoàn kết thì gia tộc sẽ hưng thịnh. Nhưng Lại Thanh Thuỷ một mực cho rằng điều đó có nghĩa là tin vào phong thuỷ thì gia đình của ông sẽ trở nên giàu có và những mâu thuẫn cũng thật sự bắt đầu từ đây.

—–[ĐL] THỔ ĐỊA TRUYỀN KỲ (2013) – 120 tập—–

Ngô Trấn Cũ, Quách Thiếu Vân, Liêu Tuấn, Thi Vũ, Trần Đức Dung, Khưu Lâm Lâm…

Trong ngôi miếu nhỏ, gia đình của vợ chồng thổ địa cũng đầy màu sắc như rất nhiều gia đình khác chốn nhân gian, có yêu thương, hiểu lầm, có ghen tuông, hờn giận. Thổ địa gia gia nhân hậu, luôn muốn cứu độ thế gian nhưng lại rất sợ vợ… và bao câu chuyện bi hài cũng bắt đầu từ đó.

—–[ĐL] NHÂN GIAN HUYỀN ẢO (2015) – 1000 tập—–

Một bộ phim về đời sống sâu sắc được khắc họa rõ nét về cuộc đời con người, về nhân sinh xã hội. Con người trải qua bao đời với những hệ quả mà họ đã tạo ra. Cuộc sống có luân hồi và đạo lý, con người sống phải trải qua kiếp nạn theo luật luân hồi.

Người giấy báo ân (194-195)

Chuyển luân vương thẩm kỳ án (225-226)

Áo tiên của thất cô nương (227-228)

Lục tiên đồng đánh mèo (229-236)

Truyền kỳ thạch nhân phố (237-238)

Tiểu thư người cá (239-252)

Đòn gánh vàng của hiếu tử (253-256)

Tình mẫu tử (257-268)

Ma tổ hiện thần uy (269-272)

Tỳ hưu chiêu tài (273-274)

Thuỷ tiên mộng (275-276)

Hỷ thần đùa kim chư (277-280)

Đăng hầu cưới vợ (281-282)

Thiên khuyển kỳ duyên (283-284)

Chiếu cỏ hoá cầu thần (285-290)

Tân nương địa ngục (291-296)

Tế bạch hổ (297-298)

Trư tinh thạch hổ dĩ (299-300)

Lục phủ thiên tế tân doanh (301-306)

Mộng thê (307-308)

Mẹ cam lộ trị thần hay khóc (309-310)

Lệ âm dương (311-314)

Con rối cáo trạng (315-332)

Bạch cầu khai nguyệt (333-336)

Bà thổ địa trị gia (337-340)

Dấu chân tiên (341)

Nước mắt bát gia (342-344)

Ngũ quỷ làm kim sư (345-349)

Quan âm xăm thuốc (350-352)

Cóc và phụng hoàng (353-354)

Nữ cô độc mười tám lấy chồng (355-360)

Thọ tại hoàng công (361-365)

Khiêng vong kỳ đàm (366-369)

Bành hồ thất mỹ nhân (370-373)

Ma đen hoá mỹ nhân (374-376)

Thôn quái hoả (377-380)

Tráng cổ và qui tinh (381-386)

Trụ khói lộc cảng (387-388)

Giếng hầu thám (389-390)

Linh khuyển phá kỳ án (391-396)

Bành hồ gả quan tài (397-402)

Chiêu hồn thu phách tướng quân (404-406)

Chuột tài tặng bí đỏ (407-420)

Tháp ưng thất mỹ (421-424)

Giất trắng kiện âm trạng (425-436)

Trần tịnh cô độ huyết kiếp (437-440)

Kim âm chủ trị ruồi (441-448)

Mẹ quan âm hoài thai tiên (449-454)

Đuôi hổ tạo nhân duyên (455-456)

Cô dâu giấy đòi chồng (457-462)

Truyền thuyết sữa thạch mẫu (463-466)

Thiên lý nhãn tra án (467-472)

Thần chân gác trị trần thủ nương (473-482)

Truyền kỳ mạch liêu hoàn hồn (483-492)

Bí mật của hình nhân (493-498)

Ngũ độc đại công tử (499-506)

Phi thiên thạch trấn quỷ môn quan (507-516)

Lộc cảng hồ lô vấn (517-522)

Bí mật khoả nữ huyệ (523-524)

Duyên trời định (525-526)

Nam phương áo kim ma tố (527-534)

Ngưu chuyển càn khôn (535-536)

Nữ oa và tình thương (537-541)

Chung quỳ náo nguyên tiêu (543-548)

Bao công xử án quỷ mẫu (549-550)

Bà chúa trăn cảm hoá bạch tậc thất (551-554)

Điện mẫu bắt trộm chiếu gương (555-558)

Âm dương đào hoa song phiên khai (559-564)

Thuỷ lưu tiên cô (565-566)

Ma tổ vào ngục 100 năm (567-572)

Bao công xử án diêm vương (573-576)

Kỳ lân đá cứu mẹ (577-580)

Mười tám kho báu kim môn (581-582)

Thnầ y đại đạo công (583-588)

Bà mụ tống tử (589-592)

Bích nhãn tân nương (593-596)

Truyền thuyết cây nhân duyên (597-598)

Đậy hồn (599-600)

Oan hồn về đòi con nuôi (601-604)

Thiềm thử bất hiếu (605-608)

Chiên dầu bao công sống (609-614)

Thập phân liêu lấy kim tầm (615-620)

Thần kê thổ địa công (621-622)

Linh miêu đấu thập bát vương công (623-624)

Câu đố ngôi mộ trống (625-628)

Ốc bươu cô nương (629-630)

Nỗi oan người nhũ mẫu (631-632)

Đầu thành lôi bố thạch (633-636)

Quan cogn6 răng hô (637-638)

Thần linh của hình nộm (640-642)

Ngũ trang vương độ sát nhân ma (643-644)

Xin rùa vàng (645-646)

Lam đàm mạng đổi cá (647-650)

Nguyệt lão và thần tài (651-652)

Mộ người sống phát tài (653-654)

Bốn cảng ngọc hoàng tỉ (655-658)

Bất hiếu tử cưới bà cô hổ (659-660)

Tiễn thần nghèo (661-662)

Minh vương giải oán chú (663-666)

Thiên hậu mất tích 100 ngày (665-668)

Hổ thần ố hoàn nhậm thái tuế (669-672)

Bát tự kết nhân duyên (673-674)

Cây heo ngàn năm (675-678)

Yêu tinh mua mặt (679-680)

Khôi tinh gia trị trộm (681-682)

Hiếu tử thành hoàng gia (683-684)

Miệng bà mai (689-690)

Mỹ nhân tâm kế (691-696)

Thổ địa người nhật bản (697-698)

Huyệt nhền nhện đổi vận (699-700)

Thỏ thần lộng nhân duyên (701-704)

Thành hoàng gia cưới nhị phu nhân (705-706)

Van hà tiên tử (707-708)

Người chó hỏi tiên kiếp (709-714)

Long nữ bái quan âm (715-722)

Chổi thiên địa (723-725)

Cá chép song sinh (726-731)

Muỗi cắn ếch (732-733)

Bán vợ (734-736)

Một lạng thịt độ hoà thượng (737-739)

Giếng nhân duyên (740-741)

Chén trà của con dâu (742-744)

Trạch yên chi vạn đan (745-747)

Ma xui xẻo giả quan âm (748-750)

Bố đại hoà thượng (751-770)

Quan độ đất ma tổ (771-773)

Bia a di đà phật (774-778)

Cưới vợ xấu được phú quý (779-781)

Thái tử tân quân (782-783)

Ngân hàng đại phủ (784-786)

Huyệt cua phát tài (787-791)

Quán trọ tán tiên (792-793)

Kỳ duyên cá chép vàng (794-798)

Cô ghế đẩu (799-801)

Địa ngục a tỳ (802-806)

Bạch tậc thất à khâu võng xá (811-830)

PHẦN III

Thi chuyên liệt nữ hoàng mệnh (46)

Vương gia công thu bộ tướng (47-49)

Thiêng công điểm trạng nguyên (50-69)

Tân nương thần hoan hỷ (71-75)

Thông thiên thần trụ (76-87)

Hồng kỳ công (88-90)

Võ thần tài cầu được ước thấy (91-92)

Truyền kỳ bát chi lan (95-98)

Hổ gia tố hoá độ hổ cụt đuôi (99)

Trương gia công xuất tuần (100-101)

Cây nhân duyên (102-108)

Kim khổng tước học đòi cưới vợ (109-111)

Bí mật nhang trời (118-120)

Thổ địa công hoàn tục (121)

Lão nhị mẫu đền ơn (122-123)

Hắc hổ nghênh thần tài (124-133)

Tiên cô chuyển thế (134-136)

Thiên hậu phường trà (137-139)

Lời nguyền của sư tử đá (140-141)

Truyền kỳ đại đỉnh mất tích (142)

Chiết cổ thụ kỳ đàm (144-145)

Mạng hình nộm (146-148)

Nàng dâu bị nguyền rủa (149-151)

Tam thái tử thương kẻ ngốc (153-158)

Vương quân thiên tuế triển thần quy (169-173)

Kim nương kén rể (174-178)

Vết lở mặt người (179-182)

Nguyệt lão ép hồng loan (183-188)

Kiến trả ơn (189-193)

—–[ĐL] RỒNG BAY PHỤNG MÚA – 

Dragon Dance (2015) – 437 tập—–

Lưu Đức Khải, Diệp Hoan, Phương Tử Hiên, Vương Xán, Phương Hinh, Đường Mỹ Dân, Thạch Anh, Lôi Hồng, Lưu Tú Văn,..

Rơi vào vòng khốn khổ lao lý vì chử tình đã khiến cô gái chịu tội giết cha và bị trừng phạt. Bị đem ra sĩ nhục trước thiên hạ, bị chà đạp nhân phẩn. Đó là chế đồ hà khác của con người thời đó, Phụ nữ không có tiếng nói trong xã hội, chịu nhiều tập tục vô lý. Cùng đón xem để biết cô gái sẽ ra sao và có được hạnh phúc cho mình.

—–[ĐL] TÌNH ĐỜI (2017) – 598  tập—–

Tạ Thừa Quân, Lý Yến, Trần Quán Lâm, Lý Di, Hàn Du, Tăng Tiến Đình…

Phim xoay quanh những người bạn cùng lớn lên dưới mái trường đaị học như Thụy Phong, Di Tú, Triển Hoằng, Giai Giai, Tử Kỳ, Hiểu Đình, Tuấn Hựu, Tứ Giác… Tuy không chung lớp nhưng họ chơi rất thân, luôn sát cánh bên nhau sẳn sàng giúp đỡ nhau khi hoạn nạn, khó khăn. Đặc biệt họ cùng có chung một ước mơ: sống hết mình, cháy hết mình cho tình yêu và khát vọng tuổi trẻ…

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

Trảm Long (Tập 1)

Trảm Long (Tập 1) – Đại Phong Thủy Sư

“Đúng, chỉ cần giải quyết được vấn đề thể lực, trên người cô đâu đâu cũng là ưu điểm, cô nhỏ con, đối với đối phương là một mục tiêu bé nhỏ, không dễ đánh trúng, cô lại càng dễ né tránh.” Lời Hồng Tuyên Kiều khiến Lục Kiều Kiều bắt đầu có tự tin tập võ.

“Né ra sau lưng đối phương, như vậy có thể dễ dàng đâm trúng cả cổ họng lận thận của y. Nhớ lấy, tuyệt đối không được đứng trước mặt đối phương.” Hồng Tuyên Kiều không vội dạy Lục Kiều Kiều một chiêu nửa thức, biết với trí thông minh của Lục Kiều Kiều, chỉ cần dạy cô nguyên lý, cô sẽ có thể tự lĩnh ngộ.

“Cô cũng tuyệt đối không được tiếp xúc với chiêu thức của đối phương, không được đỡ quyền cước hay binh khí của y, cũng không được ra đòn khi biết đối phương sẽ đỡ được, chỉ cần nhớ, hắn đánh đòn của hắn, cô đánh đòn của cô.”

Lục Kiều Kiều vẫn không hiểu, cô thấy An Long Nhi và Tôn Tồn Chân đánh nhau đều lấy chiêu đỡ chiêu, thiếu chút lực hay phản ứng đều không được.

“Hồng cô nương có thể làm mẫu một chút không?” Lục Kiều Kiều nói.

“Được, cô đánh qua đây, đánh mạnh vào.”

Lục Kiều Kiều bước lên một bước, giơ bàn tay tát thật mạnh vào Hồng Tuyên Kiều, lập tức phát hiện ra mình tát trượt, một gậy đã kề cổ họng, Hồng Tuyên Kiều đã không còn ở trước mặt. Cô ngó quanh tìm, thấy Hồng Tuyên Kiều đang đứng bên phải nhìn mình cười, Lục Kiều Kiều cũng không kìm được bật cười ái ngại.

Hồng Tuyên Kiều nói: “Chiêu thức đánh ra chính là điểm yếu của đối phương, quyền cước tấn công người ta, thực ra chính là chỗ yếu hại nhất của mình, cô dùng tay phải đánh tôi, trong khoảnh khắc tay đánh ra, phía bên phải của cô liền trở thành vị trí dễ áp sát vào nhất.”

“Đúng rồi…” Lục Kiều Kiều như chợt hiểu ra, lập tức quẹt tay phải về bên phải, nhưng lại đánh hụt lần nữa, lần này Hồng Tuyên Kiều lách ra sau lưng, dùng vỏ dao chọc vào eo cô.

Hồng Tuyên Kiều nói: “Nhớ lấy, khớp xương của bất kỳ ai cũng đều có những điểm và hướng chết không đánh tới được, ví dụ như tôi đứng sau lưng cô, tay cô sẽ không thể quét đến chỗ tôi. Nơi đối phương không đánh tới được chính là cửa tử của hắn!”

Lục Kiều Kiều khẽ gật đầu, cô hiểu đạo lý Hồng Tuyên Kiều đang giảng giải còn hữu dụng hơn trăm chiêu nghìn thức. Cô hỏi Hồng Tuyên Kiều: “Hai con dao thì mạnh hơn một con sao?”

“Điều này dựa vào võ công và thói quen của mỗi người, nhưng nếu trên người có hai con dao, tới lúc cần kíp cô sẽ thêm một sự lựa chọn.” Lời Hồng Tuyên Kiều khiến Lục Kiều Kiều nhớ lại lúc cùng Jack đối phó cây gậy của Tôn Tồn Chân trên đồi Song Long, khi đó trong tay bọn họ có hai khẩu súng lục, cơ hội sống còn quả thực cũng tăng thêm, bèn gật đầu vẻ đã hiểu.

Hồng Tuyên Kiều nói tiếp: “Hai lưỡi dao này, có thể để trong tay áo, cũng có thể giắt bên eo hoặc dưới chân, bất cứ nơi nào tiện để rút ra đều có thể giấu.”

“Cô không dạy tôi vài chiêu thức ư?” Lục Kiều Kiều vẫn muốn học chút gì đó có thể lập tức sử dụng.

“Nếu muốn đọ chiêu với người ta, thì cần phải học đao pháp vô cùng phức tạp, nhưng nếu chỉ dùng Tụ lý đao một nhát đoạt mạng thì chỉ cần biết rạch và đâm thôi, cái này thì khỏi phải học… Nhưng giờ tôi sẽ dạy cô chiêu thức quan trọng nhất, không phải đao pháp mà là bộ pháp, Hồng gia Tam giác mã.”

“Tam giác mã là sao?” Lục Kiều Kiều mông lung khó hiểu, tay cầm đao rồi mà còn học bộ pháp gì chứ?

“Chiêu thức gì cũng không bằng bộ pháp có thể đưa ta tới cửa tử của đối phương, cô còn nhớ bộ pháp tôi sử dụng để vòng qua sau lưng sư tử của Lâm Phụng Tường đạp anh ta ngã trong màn đấu sư cướp thanh trên lưới thừng tối qua hay không ? Đó chính là bộ pháp ‘Tam giác mã’ ”.

Lục Kiều Kiều lập tức nhớ ra đòn lật ngược tình thế trong chớp mắt ấy, Hồng Tuyên Kiều bước theo bộ pháp hình tam giác nhanh như chớp, vòng ra sau lưng Lâm Phụng Tường tựa bóng ma, nếu như lúc đó không phải Hồng Tuyên Kiều nắm lấy dải thân sư tử của đối phương rồi thả người nhảy xuống giành thanh, mà từ phía sau đâm một dao thì…

Nghĩ tới đây, Lục Kiều Kiều hào hứng nói: “Tôi muốn học! Tôi muốn học bộ pháp ‘Tam giác mã’!”

Bên kia Lục Kiều Kiều đang học bộ pháp Tam giác mã nhanh nhẹn phiêu hốt của Hồng Tuyên Kiều, bên này Mạnh Hiệt lãnh đạo một đám đàn ông nấu nướng.

Vị sư gia họ Mạnh này nho nhã ôn hòa, lại nấu ăn rất cừ, nếu không phải sinh nhằm thời loạn, nếu không phải gia nhập Hồng Môn, nhất định sẽ là một người đàn ông nội trợ rất đáng yêu.

Hiện giờ trên mặt đất đã được đào hai cái hố thuận theo sườn dốc, trong hố nhóm củi. Trên một miệng hố treo ấm trà to, còn một miệng hố gá một con cá trắm cỏ và một con cá chép được bọc trong gừng lát lá trà, đặt trên lửa nướng chậm. Hai con cá chép to khác được bọc lá sen hành gừng vùi dưới hai cái hố, nướng nổ lách tách. Mùi cá nướng thoang thoảng tỏa ra, Lâm Phụng Tường đang chăm chú lật con cá trắm trên ngọn lửa.

Jack và An Long Nhi ra bờ hồ bắt cua, Mạnh Hiệt thì ngồi câu được câu chăng nói chuyện với Lâm Phụng Tường.

“Lâm huynh đệ lần này tới Hoa Huyện làm ăn hay thăm người thân?” Mạnh Hiệt tay cầm bát đũa, quấy mãi bát nước tương không rõ pha từ đâu.

“À.. tôi… tới thăm người thân, ha ha…” Lâm Phụng Tường có vẻ quá chăm chú vào việc nướng cá, đầu óc cứ để đâu đâu.

“Người thân cũng ở Hoa Huyện ư? Giờ đang dịp nông nhàn, vừa khéo tiện việc thăm nhà thăm cửa…”

“Người thân không ở Hoa Huyện… Ha ha, chốc nữa tôi vẫn còn phải lên đường.” Lâm Phụng Tường tựa như không muốn kể chuyện trong nhà, Mạnh Hiệt nhận ra điều này.

“Lâm huynh từ Kiết Dương tới đây, ngồi xe ngựa cũng phải mất hơn mười ngày ấy nhỉ? Vất vả quá.”

“Ừm, đúng thế, mất hơn mười ngày.”

“Tối qua được chiêm ngưỡng thân công phu của Lâm huynh, thật khiến chúng tôi mở mang tầm mắt, Lâm huynh từ nhỏ đã học võ rồi ư?”

“Đúng vậy, vùng Triều Dương chúng tôi rất nhiều người đều học võ từ nhỏ, chủ yếu theo Lý gia giáo và Chu gia giáo.” Vừa nói đến võ công, Lâm Phụng Tường lập tức không còn lơ đãng nữa.

Mạnh Hiệt chưa từng nghe nói đến Lý gia và Chu gia, nhưng dựa vào tên gọi suy đoán, đây có lẽ đều là những cái tên bị triều đình nhà Thanh ghép vào hàng nghịch đảng. Lý gia là họ hoàng đế đời Đường, Chu gia lại còn lộ liễu hơn cả Hồng Môn, rõ ràng chính là truyền nhân dòng dõi hoàng tộc triều Minh. Đối với một quân sư Hồng Môn như Mạnh Hiệt, mọi lực lượng có thể giúp Hồng Môn phản Thanh phục Minh đều là đối tượng cần tranh thủ, huống hồ một tay cao thủ như Lâm Phụng Tường, công phu quyết không dưới Hồng Tuyên Kiều.

Ông ta mỉm cười tiện miệng hỏi Lâm Phụng Tường: “Chu gia giáo là môn phái võ công đã có từ mấy trăm năm trước phải không?”

“Đúng vậy, nghe bảo từ triều trước để lại…” Lâm Phụng Tường đột nhiên ngậm miệng, chạy đi xem nước trong ấm trà đã sôi chưa.

Định nói lại thôi, nhất định có điều cổ quái, càng không nói, Mạnh Hiệt càng phải hỏi.

“Võ công Lâm huynh theo học là của Chu gia giáo hay Lý gia giáo?”

“Tôi theo Lý gia giáo, bên thôn chúng tôi đều theo Lý gia giáo.”

“Lâm huynh thấy võ công của Tuyên Kiều thế nào?” Mạnh Hiệt đương nhiên biết Lâm Phụng Tường đến đây vì Hồng Tuyên Kiều,chỉ không chắc ý tứ của anh ta, giờ gợi chuyện xem nét mặt trước cũng tốt.

“Hồng cô nương à… ha ha…” Lâm Phụng Tường ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt không lấy gì làm trắng trẻo vẫn có thể nhìn ra sắc đỏ, hẳn là đang nóng bừng. “Võ công của cô ấy rất giỏi, tôi đã cọ xát với nhiều người, cô ấy là đối thủ mạnh nhất nhì tôi từng gặp phải. Quyền cước thân thủ của cô ấy đều rất nhanh, vận dụng chiêu thức cũng rất ghê gớm… Tôi vốn nghĩ đá bay đầu sư của cô ấy xuống nước, cô ấy sẽ rơi xuống theo, không ngờ cô ấy vẫn có thể quay lại trên lưới thừng!”

Nhắc đến là thao thao bất tuyệt, ánh mắt ấm áp kính phục, rõ ràng đã phải lòng Hồng Tuyên Kiều, Mạnh Hiệt thấy vậy thì không kìm được phá lên cười, đành cắt ngang lời anh ta: “Lâm huynh, Tuyên Kiều là người truyền đạo trong Bái Thượng đế hội, nếu huynh không vội lên đường có thể tới giúp cô ấy truyền đạo, cô ấy nhất định sẽ rất vui.”

“Thật sao? Nhất định nhất định rồi, tôi cũng thích truyền đạo…” Lâm Phụng Tường nghe Mạnh Hiệt nói mình có thể có cơ hội ở bên Hồng Tuyên Kiều, vẻ mặt càng thêm thiết tha, hơn hẳn ban nãy.

“Lâm huynh thích truyền đạo như vậy, có biết là truyền đạo gì không?” Mạnh Hiệt hỏi.

“A? Ha ha ha…” Lâm Phụng Tường lắc đầu cười lớn, Mạnh Hiệt cũng vỗ vai anh ta bật cười ha hả.

Jack và An Long Nhi xắn quần chạy lại, từ xa đã hét vang: “Từ đây đã ngửi thấy mùi khét rồi kìa!”

Lâm Phụng Tường vội vàng nhấc cá lên, Mạnh Hiệt quay đầu lại gọi vang: “Tuyên Kiều và Lục tiểu thư! Mau lại ăn cá thôi!”

Một lúc sau, Lục Kiều Kiều và Hồng Tuyên Kiều cùng chạy về bên hồ, Lục Kiều Kiều mặt đỏ bừng bừng, thở hồng hộc, nhưng lại trông rất hứng khởi, vừa về đến nơi đã nói: “Long nhi, châm tẩu thuốc cho cô.”

“Vừa mới nói xong, cô lại hút rồi ?” Hồng Tuyên Kiều cũng chạy lại nhưng chẳng hề hụt hơi, cô làm mặt giận bảo Lục Kiều Kiều.

“Cai… tôi cai… Làm xong việc của Hồng cô nương xong từ rày về sau tôi không hút thuốc phiện nữa, giờ thì không được… không chịu được.” Lục Kiều Kiều vừa giơ tay đợi tẩu thuốc, vừa trả lời Hồng Tuyên Kiều.

Mạnh Hiệt rưới nước tương lên mình cá, nói: “Con cá này do Lâm huynh nướng đấy, mọi người phải ăn nhiệt tình vào.” Hồng Tuyên Kiều dùng đũa gắp lấy một miếng thịt cá bỏ vào miệng trước: “Ừm… ngon! Nướng thơm quá! Cá không tanh chút nào, còn thơm mùi lá sen và mùi củi!”

Lâm Phụng Tường thấy Hồng Tuyên Kiều ăn ngon miệng, bản thân cũng thấy rất vui: “Mạnh tiên sinh dạy tôi nướng như vậy đấy, tôi chỉ nướng chín cá, còn thực ra nước tương Mạnh tiên sinh nêm vào mới thơm, ha ha…”

Jack cũng ăn một miếng, nói: “Oa… đúng là rất thơm, củi nhặt về đốt tỏa ra mùi gỗ thơm, đều ngấm vào hết trong cá rồi…”

Lý do miễn cưỡng này khiến mọi người được trận cười no nê, ai cũng biết ban nãy là anh ta và An Long Nhi đi kiếm củi.

Ăn no cá nướng, Hồng Tuyên Kiều bảo Lục Kiều Kiều: “Kiều Kiều, cô thấy phong thủy ở đây thế nào?”

Lục Kiều Kiều ăn cá xong, tay vẫn cầm tẩu thuốc, hít một hơi thật đã, điệu nghệ nhả khói nói: “Nhìn bên ngoài cũng không tồi, rất có thể có chính huyệt chân long. Nhưng muốn khẳng định có phải mạch chân long hay không, có thể kết huyệt hay không, không thể chỉ đứng dưới núi nhìn, thứ nhất phải kiên trì tầm long, bước này tốn nhiều thời gian nhất; thứ hai phải lên cao để xác nhận huyệt, công phu cơ bản nhất của thầy phong thủy chính là lên cao nhìn xa, như vậy mới có thể nắm rõ toàn bộ diện mạo và sự thật giả của vùng đất… Hôm nay chưa xem vội được không, ban nãy vừa học võ công, giờ tôi mệt chết đi được…”

Lục Kiều Kiều lăn ra bãi cỏ lười biếng duỗi người, mắt lim dim thoáng liếc sang Jack. Jack cũng đang nhìn cô, chợt không kìm nổi cảm giác đê mê, Lục Kiều Kiều nằm trên cỏ còn khiến người ta mất hồn như thế, nếu nằm trên giường thì…

Hồng Tuyên Kiều nói: “Vậy thử xem tướng cho mọi người được không?”

Lục Kiều Kiều chống người ngồi dậy: “Được thôi, chi bằng nói luôn về cô đi, để tôi gom một lượt ý trung nhân của cô từ nhỏ tới lớn kể ra… ha ha ha…”

“Không được! Kiều Kiều xấu quá…” Hồng Tuyên Kiều lớn tiếng kháng nghị, giọng nũng nịu nhưng mặt không hề đỏ.

Mạnh Hiệt nói: “Chúng ta đều là bạn cũ, xem tướng hay không cũng thế cả, chi bằng Lục tiểu thư xem cho Lâm huynh đi.”

“Không cần đâu, ha ha… Lục tiểu thư đừng xem…” Lâm Phụng Tường vội vàng xua tay lắc đầu, ngại ngùng từ chối.

“Không xem cũng được, Lâm huynh cứ lấy tay che mặt đi tôi không xem đâu.” Lời Lục Kiều Kiều lại khiến mọi người phá lên cười.

Lâm Phụng Tường lúng túng cười theo, Lục Kiều Kiều nói tiếp: “Thực ra Lâm huynh không cần quá lo lắng, mặt anh đen như vậy, chưa chắc tôi đã xem chuẩn…”

Nghe vậy, Lâm Phụng Tường không nói thêm gì nữa, nhìn thẳng vào mắt Lục Kiều Kiều, mặc cô nhìn chăm chăm vào mặt mình.

Cặp mắt của Lục Kiều Kiều vốn to đẹp trong veo nhưng ánh mắt bỗng trở nên sắc lạnh, khiến người ta cảm thấy bàng hoàng.

Lục Kiều Kiều im lặng hồi lâu, đoạn bảo Lâm Phụng Tường: “Có thể cho tôi xem tay không?”

Lâm Phụng Tường y lời xòe tay ra, Lục Kiều Kiều không chạm vào anh ta, chỉ ghé mắt dòm qua một thoáng rồi đứng dậy nói: “Vành tai Lâm huynh lật ra ngoài, dáng tai có tướng làm phản, hồi nhỏ gia cảnh bần hàn, tổ nghiệp túng thiếu; vị trí cao rộng nhất trên trán có nhiều nếp nhăn vụn mảnh, hơn mười tuổi đã phải cáng đáng gia đình, chắc là nhà làm nông, nhưng ba bốn anh em đều tứ tán mưu sinh; nốt chai trên tay không nhiều, Dịch Mã tỉnh[2] trên mặt mấy năm trước cũng đã biến động, chắc lâu rồi không làm nông nữa đúng không?”

[2] Thuật ngữ trong mệnh lý bát tự, nếu trong mệnh có Dịch Mã, chứng tỏ người này phải di chuyển nhiều.

Lâm Phụng Tường kinh ngạc nói: “Đúng rồi, ở nhà ruộng ít người đông, tôi từ mấy năm trước đã vào thành làm công.”

Mạnh Hiệt nói: “Lục tiểu thư là khách quý chúng tôi mời tới, chớ thấy cô ấy trẻ tuổi, thực ra là danh sư đương đại đấy.”

Lâm Phụng Tường ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ nhắn kiều diễm đang đứng trước mặt mình, mắt ánh lên nét bàng hoàng xen lẫn bất an.

Lục Kiều Kiều thong dong đi lại mấy bước, nói tiếp: “Trên trán Lâm huynh có nếp nhăn cố nhiên là không tốt, nhưng thế trán như hổ, thế mũi như rồng, đây thuộc thế tướng trải qua gian khổ khó khăn có thể thành nghiệp lớn.”

Lâm Phụng Tường nói: “Đa tạ Lục tiểu thư, Phụng Tường bây giờ vẫn phải đi khắp nơi mưu sinh, có thể kiếm ba bữa no đã rất thỏa mãn rồi.”

Lục Kiều Kiều nhoẻn miệng cười, thả bước ra sau lưng Lâm Phụng Tường: “Muốn xem vận khí sắp tới của huynh, vốn có thể trông từ khí sắc trên mặt, nhưng mặt huynh đen quá, nên tôi đành phải xem tướng tay của huynh.”

Jack đang ngồi trên bãi cỏ cạnh Lâm Phụng Tường mút xương cá, khẩu súng lục đeo bên hông chúc xuống đất, Lục Kiều Kiều đến bên Jack, dùng chân huých nhẹ hai cái lên súng Jack. Jack tựa như chẳng cảm thấy gì, vẫn cúi đầu cặm cụi gặm xương. Nhưng sau khi Lục Kiều Kiều tiếp tục lên tiếng, anh buông xương xuống chùi mép, lẳng lặng đưa tay sờ lên bao súng.

“Dù cho sắc mặt có đen có trắng thế nào, sắc trong lòng bàn tay luôn không đổi, những chuyện không thể nhìn thấy qua sắc mặt, có thể thấy qua màu sắc và đường chỉ bàn tay. Tôi thấy Lâm huynh sắp tới đương gặp vận đào hoa đó…”

Lục Kiều Kiều vừa nói vừa bước tới trước mặt Lâm Phụng Tường, Lâm Phụng Tường nói: “Lục tiểu thư thật biết đùa, kẻ thô lỗ lưu lạc bốn phương như tôi lấy đâu ra vận đào hoa…”

“Mọi người lại mà xem bàn tay huynh ấy, Lâm huynh, huynh giơ tay ra đi mà, Hồng cô nương mau qua đây, tôi dạy cô xem…” Nói đoạn Lục Kiều Kiều bước ra sau lưng Lâm Phụng Tường.

Mọi người đều ngồi xuống bên Lâm Phụng Tường, Mạnh Hiệt và Hồng Tuyên Kiều ngồi trước mặt anh ta, Jack và An Long Nhi ngồi bên phải, Hồng Tuyên Kiều đưa tay nắm lấy ngón tay Lâm Phụng Tường, duỗi thẳng bàn tay trái của anh ta.

Lục Kiều Kiều ngồi xuống sau lưng Lâm Phụng Tường nói: “Cô xem, lòng bàn tay ai cũng đều có ba đường chỉ tay, đường gần ngón tay gọi là Thiên văn, gần cổ tay gọi là Địa văn, đường ở giữa gọi là Nhân văn. Đường Nhân văn chính là để xem nhân sự, hôn nhân cưới hỏi và sức khỏe con người đều xem ở đường này. Đoạn đầu đường Nhân văn là cung Hỷ Khánh, chính là chỗ dưới ngón trỏ ấy, nếu chỗ này ửng đỏ chứng tỏ có người trong mộng xuất hiện.”

Mọi người nhìn xuống dưới ngón trỏ của Lâm Phụng Tường quả nhiên thấy đỏ ửng, đều gật đầu nói phải, Lâm Phụng Tường ngượng ngùng ra mặt.

Lục Kiều Kiều vẫn nói tiếp, mọi người lại hào hứng nhìn vào tay Lâm Phụng Tường.

“Đoạn cuối đường Nhân văn gọi là cung Bạch Hổ, nếu cung Bạch Hổ hiện màu xanh đen, nội trong bảy ngày tất gặp nạn binh đao…”

Nói đến đây, Lục Kiều Kiều đang ngồi sau lưng Lâm Phụng Tường bỗng lẳng lặng rút từ ống tay áo ra hai con dao nhỏ sáng loáng, nói như quát: “Lâm Phụng Tường ngươi đã từng giết người ở đâu?!”

Hàn quang xoẹt qua con dao trong tay trái Lục Kiều Kiều thoắt chốc chặn ngang họng Lâm Phụng Tường, con dao tay phải ép vào bên eo kề đúng vị trí thận phải của anh ta.

Lục Kiều Kiều vừa nói dứt lời, tay trái Jack đã đè cứng tay phải Lâm Phụng Tường, khóa chặt vai phải anh ta, còn tay phải như nắp lò xo bật ngay ra sau rút khẩu súng lục khỏi bao, chĩa thẳng huyệt thái dương của Lâm Phụng Tường, lên đạn, sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào.

Lâm Phụng Tường nghe xong câu nói của Lục Kiều Kiều thì thất kinh, đang định quay người đứng dậy đã bị hai người đồng thời khống chế.

Tay anh ta vẫn nằm trong tay Hồng Tuyên Kiều, rụt vội về như phản xạ có điều kiện.

Hồng Tuyên Kiều tuy không hiểu gì, như nghe Lục Kiều Kiều hét lớn cũng phản ứng cực nhanh, trong số những người ở đây, không đáng tin nhất chính là Lâm Phụng Tường, muốn bắt người này đương nhiên phải cùng bắt.

Khi Lâm Phụng Tường rụt tay về, tay cô vẫn giữ chặt lấy tay trái anh ta, thuận theo thế rụt tay của Lâm Phụng Tường, không kéo mà đẩy ngược, đến khi tay trái Lâm Phụng Tường rụt về hết cỡ, tay phải cô lén đặt hạ sườn anh ta, tóm lấy khuỷu tay trái, tay trái giữ bàn tay trái Lâm Phụng Tường bẻ ngoặt ra ngoài, đồng thời lùi chếch nửa bước ra sau kéo thẳng tay trái anh ta, lanh lẹ dứt khoát xuất chiêu Tương Tử thổi tiêu.

Lâm Phụng Tường bị cô kéo nhoài lệch người về phía trước, lại buộc phải dùng sức gượng lại để khỏi ngã vì trước họng vẫn còn một mũi dao kề, đổ người về phía trước sẽ bị lưỡi dao này cắt đứt họng.

Lúc này dù võ công có cao hơn nữa, Lâm Phụng Tường cũng chỉ có thể bất động.

“Lục tiểu thư quả nhiên là danh sư đương đại, Phụng Tường khâm phục.” Qua cơn kinh động, phát hiện mình đã bị dồn vào đường cùng, anh ta trái lại còn bình tĩnh, vẻ mặt nghiêm túc, thấp giọng thừa nhận từng giết người.

Ngoài Lục Kiều Kiều và Lâm Phụng Tường, tất cả những người còn lại đều thất kinh.

“Ban nãy ta thấy hai mày ngươi quần tụ khí đen, đã biết ngươi thân mang án mạng, đang trên đường trốn chạy…” Lục Kiều Kiều lúc này mới nói ra những gì thấy được khi xem tướng ban nãy; “lại xem tướng tay kiểm chứng thì phát hiện ra cung Bạch Hổ sát khí vắt qua, chuyện giết người chỉ nội trong bảy ngày. Rốt cuộc ngươi là ai? Đã giết ai?”

“Lâm Phụng Tường người Kiết Dương đi không đổi tên ngồi không thay họ, kẻ giết là cẩu quan nha môn, các người giờ có thể đem đầu ta đi lĩnh thưởng, có khi còn được hơn trăm lạng bạc đấy, ha ha ha ha… ha ha ha ha…” Lâm Phụng Tường mặt không biến sắc nói trắng nguyên do, còn ngửa cổ cười dài.

“Long Nhi, soát người.” Lục Kiều Kiều không muốn phí lời với đối phương.

“Trên người không có gì, chỉ có mấy lạng bạc vụn.” An Long Nhi móc hết đồ trên người Lâm Phụng Tường ra.

“Mấy lạng… kém xa tên yêu quái xấu xí kia.” Lục Kiều Kiều muốn nói đến Tôn Tồn Chân, từ điểm này có thể thấy, nếu Lâm Phụng Tường là người của triều đình, có vẻ không nên khốn khó như vậy.

Tay Hồng Tuyên Kiều phát lực, bẻ bàn tay trái của Lâm Phụng Tường tới cực hạn, nếu là người thường sẽ đau rống lên, nhưng Lâm Phụng Tường chỉ cắn chặt răng nhìn Hồng Tuyên Kiều, rồi lại quay đi nhìn về phía mặt hồ.

Cô vặn hỏi Lâm Phụng Tường: “Nói rõ ra xem! Giết người lúc nào? Vì sao giết người?”

“Tổng nha nha huyện Kiết Dương, Đường Thuận ức hiếp dân lành, cưỡng hiếp dân nữ, bách tính không thể nhẫn nhịn nổi nữa, bảy ngày trước tôi đã lập kế giết hắn! Trong lúc chạy trốn ngang qua đây, vừa hay trấn Phù Dung chiêu mộ võ sư giúp múa sư, tôi mới dừng lại làm công kiếm chút lộ phí.”

“Long Nhi! Đem thừng trói hắn lại, đưa đến nha môn lĩnh thưởng!” Nghe Lục Kiều Kiều ra lệnh, ai cũng ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt như muốn nói: Không phải chứ.

Nhưng lúc này không thể bàn chuyện có nên giải quan hay không, với võ công của Lâm Phụng Tường, mọi người đều không biết còn có thể khống chế anh ta được bao lâu.

Hồng Tuyên Kiều bảo Jack ép Lâm Phụng Tường sát xuống đất, An Long Nhi thành thục trói hai tay hai chân anh ta lại, bấy giờ mới yên tâm thu lại dao súng.

Lục Kiều Kiều bảo Mạnh Hiệt: “Giờ bắt được một tên đào phạm, cứ thế này dẫn hắn đi đường e phiền…”

Mạnh Hiệt vừa nghe đã hiểu ý, lập tức tiếp lời: ” Đưa đến nha huyện cũng phải mất hai ngày đường, hai ngày ấy phải lo ăn lo dắt, còn phải kiếm người trông chừng, võ công của kẻ này cao như vậy, e có chuyện bất trắc…”

Hồng Tuyên Kiều băng tuyết thông minh, chớp mắt đã vỡ lẽ, thì ra Mạnh Hiệt và Lục Kiều Kiều đang muốn thăm dò xem lời của Lâm Phụng Tường là thật hay giả.

Xem tướng có thể trông ra anh ta từng giết người, nhưng lại không thể biết được anh ta đã giết ai.

Bảy ngày trước từng giết người, không có nghĩa anh ta là đào phạm bị triều đình truy nã, bọn chó săn của triều đình cũng có thể giết dân lành rồi tới đây điều tra tình báo.

Nếu Lâm Phụng Tường là mật thám triều đình phái đến, nói ra những lời vừa rồi nhằm lừa gạt lòng tin của mọi người, nhờ đó thâm nhập vào Hồng Môn, thì giải anh ta đến nha môn đồng nghĩa với thả hổ về rừng. Kẻ áo đen Lục Kiều Kiều liều chết bắt được trên dãy Kê Đề chính vì được đưa về đại lao nha huyện, cờ kém một nước bị phủ Quảng Châu phái người tới nhấc về bình an, cuối cùng chẳng hỏi ra được điều gì.

Bọn mật thám kiểu này sợ nhất chính là bị giết tại chỗ, hơn nữa ở chốn núi hoang rừng dã này, căn bản không ai có thể tới cứu. Một là không thể trở về báo cáo, hai là quả thực không cần thiết phải bán mạng, hễ biết mình sắp bị giết tại chỗ, phần lớn đều sẽ lộ nguyên hình.

Hồng Tuyên Kiều cũng góp lời: “Còn không biết hắn có đồng bọn hay không, nửa đường lại có người tới cướp tù cũng là chuyện rất nguy hiểm.”

Jack và An Long Nhi tính tình vốn ngay thẳng, nhất thời không hiểu ra gì, cớ gì mấy người bên cạnh mình bỗng chốc trở thành bổ đầu nha môn hết lượt, lại định bắt gian lĩnh thưởng?

Jack cau mày hỏi: “Bắt được hắn có thể lĩnh bao nhiêu tiền?”

Lục Kiều Kiều nói: “Có trời mới biết hắn đáng bao nhiêu, nếu không đáng tiền thì chúng ta cũng công toi…”

“Chi bằng chém đầu vùi thây ở đây, chúng ta đem đầu người về nghe ngóng xem tên gian tặc này đáng bao nhiêu tiền rồi tính?” Mạnh Hiệt đột nhiên mắt lộ hung quang, nhặt lấy con dao dưới đất vừa mổ cá ban nãy, bước tới bên Lâm Phụng Tường, hung hăn xắn tay áo lên.

An Long Nhi nhớ rõ Lục Kiều Kiều từng mấy lần cảnh báo nó không được giết người, biết Lục Kiều Kiều không phải người tùy tiện ra tay sát hại kẻ khác, chuyện trước mắt chắc chắn có điều cổ quái, thằng bé thoáng cảm thấy có mùi vị thăm dò Lâm Phụng Tường. Nhưng nó không dám chắc Mạnh Hiệt liệu có ra tay hay không, dù gì Mạnh Hiệt cũng là người của Hồng Môn, dáng vẻ tuy nho nhã, song vẫn có thể tàn độc như thường. Thằng bé kéo kéo ống tay áo Lục Kiều Kiều hỏi nhỏ: “Cô Kiều, hay cô thử gieo quẻ xem lời anh ta nói là thật hay giả, rồi hẵng quyết định…”

Lục Kiều Kiều trừng mắt với An Long Nhi: “Coi sai thì làm thế nào? Trên đời này có việc gì cũng coi một quẻ thì người còn cần dạo phố ăn cơm mua quần áo nữa không, dẹp sang một bên!”

An Long Nhi chưa từng chứng kiến thái độ này của Lục Kiều Kiều, biết nhất định có điều kỳ quặc, nên không nói thêm gì nữa.

Mạnh Hiệt đã đẩy Lâm Phụng Tường ngã xuống đất, trừng mắt nhìn vào mặt anh ta, tay cầm con dao hét lớn một tiếng, định chém xuống cổ. Lục Kiều Kiều vẫn chăm chú quan sát biểu hiện của Lâm Phụng Tường, người này trước sau đều cắn chặt răng, thái độ trầm trọng mà điềm tĩnh, quả thực có cảm giác sẵn sàng chết ở đây.

Jack vội nhào tới, hai tay nắm lấy tay cầm dao của Mạnh Hiệt, căng thẳng nói: “Đừng giết! Đừng giết! Nếu mọi người không muốn chịu vất vả thì để tôi áp giải anh ta, tôi có thể giải anh ta tới nha môn, nhưng không thể giết người được!”

Anh ta giữ chặt lấy tay Mạnh Hiệt quyết không buông, quay sang Hồng Tuyên Kiều nói: “Hồng tiểu thư, con dân của Thượng đế không thể giết người, cô biết mà, anh ta có tội hay không không thể do chúng ta định đoạt, cần phải để quan tòa phán quyết…” Ánh mắt đầy khẩn nài.

Hồng Tuyên Kiều trông bộ dáng cuống cuồng của Jack, liền lộ nét cười kín đáo, cô rất thích bản tính lương thiện và đáng yêu của anh chàng này.

Lục Kiều Kiều nhân cơ hội Jack đang mất tập trung, lách tới bên cạnh anh ta, khom lưng rút ra khẩu súng lục đeo bên hông, lên đạn rồi nói: “Mạnh sư gia ngài chớ động dao, kẻo lại bị dây máu be bét lên người, đợi tôi bắn chết hắn, chảy cạn máu rồi ngài từ từ cắt đầu cho sạch.” Nói đoạn nhảy lùi về sau hai bước tay giơ súng nhằm vào Lâm Phụng Tường.

Jack đẩy Mạnh Hiệt ra, giơ hai tay ngồi thụp xuống, lấy người chắn trước mặt Lâm Phụng Tường, nói lớn: “Các người đang làm gì thế? Điên cả rồi sao? Muốn tiền thì tôi cho, không được giết người này, ở đây không ai có thể chứng minh anh ta có tội!”

Bộ dạng Jack tức giận thật sự khiến Lục Kiều Kiều rung động, gã đàn ông này ngốc đến mức đáng yêu.

Mạnh Hiệt cũng giống Lục Kiều Kiều, vẫn luôn hữu ý vô tình quan sát vẻ mặt của Lâm Phụng Tường, thấy nét mặt anh ta vẫn bình tĩnh.

Lâm Phụng Tường từ dưới đất ngồi dậy, nhìn Lục Kiều Kiều và Mạnh Hiệt, trong mắt không hề có thù hận và phẫn nộ, mà chỉ đầy vẻ khinh bỉ, anh ta cười khẩy mấy tiếng, rồi lại tiếp tục phá lên cười ha hả.

Jack chắn trước mặt anh ta, đối diện với Lục Kiều Kiều và Mạnh Hiệt, Lâm Phụng Tường nói: “Tôi hôm nay rốt cuộc cũng gặp được một trang hảo hán chân chính, có chết cũng không hối tiếc. Vị huynh đệ người Tây, anh tránh ra đi, bọn họ rắp tâm muốn giết tôi, anh cũng chẳng ngăn cản được bao lâu đâu.”

Jack quay đầu lại nhìn Lâm Phụng Tường, lại nhìn Lục Kiều Kiều trước mặt, nói nửa như ra lệnh nửa như van nài: “Kiều Kiều, buông súng xuống đi, em hẵng buông súng xuống đã!”

Lục Kiều Kiều nhìn Mạnh Hiệt, Mạnh Hiệt khẽ gật đầu với cô, Lục Kiều Kiều quát lớn: “Tránh sang một bên, thằng Tây kia! Đây là thiên hạ của Đại Thanh, anh tưởng là nước Hoa Kỳ các anh đấy à, tôi nói hắn có tội thì hắn có tội! Mau cút ra!” Nói đoạn nhảy chếch lên hai bước, dừng lại ở chỗ có thể trông thấy Lâm Phụng Tường. Jack lập tức dịch chuyển theo, chắn trước người Lâm Phụng Tường, tay vẫn dang rộng ngăn Lục Kiều Kiều.

Cặp mắt Lục Kiều Kiều vẫn xoáy vào mặt Lâm Phụng Tường, chỉ cần anh ta định rụt lại nấp sau lưng Jack, lập tức có thể khẳng định lời người này nói là giả. Nhưng Lâm Phụng Tường vẫn không tránh không né, đường đường chính chính ngồi dưới đất, nhìn ra mặt hồ, mặc cho Lục Kiều Kiều và Jack co kéo qua lại.

Mạnh Hiệt nói: “Được rồi, cũng tương đối rồi đấy…”

Chương

trước

Chương

tiếp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Phong Thủy Địa Lý Tả Ao Tập 1 : Chính Tông Pdf/Ebook

Tác giả : Vương Thị Nhị Mười

Nội dung sách Phong Thủy Địa Lý Tả Ao Tập 1 : Chính Tông

Tả Ao hay Tả Ao tiên sinh, là nhân vật làm nghề địa lý phong thuỷ nổi tiếng ở Việt Nam. Ông được cho là tác giả của một số cuốn sách Hán Nôm cổ truyền bá thuật phong thủy của Việt Nam. Trong dân gian tương truyền nhiều giai thoại cổ về hành trạng thuật phong thủy của ông ở các làng xã Việt Nam thời xưa. Tả Ao có quê ở làng Tả Ao, phủ Đức Quang, trấn Nghệ An (nay thuộc xã Xuân Giang, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh). Tên thật của ông là Nguyễn Đức Huyên, Tả Ao sinh vào năm nào không ai rõ, chỉ được biết ông sinh vào thời vua Lê chúa Trịnh (1545 – 1788), qua các câu chuyện truyền khẩu.

Ông thầy Tầu thấy Tả Ao có chí lớn, nên khi về lại bên Trung Hoa đã dẫn ông theo để dạy thêm nghề thuốc. Trên đất khách, gần nhà ông thầy thuốc, có một thầy địa lý rất giỏi, cũng đang bị bệnh về mắt, Tả Ao liền được thầy phái sang chữa trị thay ông ta.

Thầy địa lý nói rằng, nếu Tả Ao chữa khỏi bệnh mắt cho mình thì ông sẽ thưởng 50 lượng vàng. Tả Ao nhờ kinh nghiệm chữa khỏi bệnh mắt cho mẹ, nên đã chữa khỏi bệnh cho thầy địa lý, nhưng ông không nhận vàng mà chỉ xin ông ta truyền cho nghề xem phong thủy. Vì ơn nghĩa, nên thầy địa lý bằng lòng, truyền dạy hết tinh hoa địa lý phong thủy cho Tả Ao, đến khi thành tài học và hành viên mãn, ông xin cả 2 ông thầy cho về nước.

Trước khi cho Tả Ao về Việt Nam, ông thầy địa lý muốn thử lần cuối sự hiểu biết của Tả Ao, ông ta làm ra 100 mô hình đất kết trên bãi cát, dưới mỏi huyệt có yểm một đồng tiền, rồi đưa Tả Ao 100 cây kim ra đấy tìm huyệt để điểm. Tả Ao điểm đúng 99 lổ của đồng tiền, còn một cây điểm ở mép, mà huyệt này lại là huyệt thứ 100. Đây là huyệt ảo, vì mô hình tạo dáng rất huyền bí ẩn hiện dưới những mô đất nhấp nhô, những thầy địa lý giỏi cũng khó phát hiện ra đúng huyệt đạo. Cho nên thầy địa lý biết rằng người Việt Nam đã học hết bí kíp phong thủy của người Trung Hoa.

Khi Tả Ao về đến quê hương, ông chỉ lo hành nghề bốc thuốc, ít khi sử dụng đến khoa địa lý, chỉ khi nào cần thiết ông mới ra tay xem thế đất dùm mọi người, tuy vậy danh tiếng xem địa lý, phong thủy của Tả Ao lại nổi hơn nghề thầy thuốc. Cũng chính vì ông không hành nghề xem phong thủy cho ai, nên không có hậu bối. Khi Tả Ao mất người nhà chỉ tìm thấy 2 bộ sách viết về địa lý phong thủy, là Địa đạo diễn ca và Dã đàm Tả Ao. Nhưng trong dân chúng có nhiều sách được in ra nói là sách do chính Tả Ao viết. Còn các nhà địa lý phong thủy, khi đọc xong 2 quyển sách trên, đều cho đây là sách quý.

Phim Phong Thủy Thế Gia Phần 2

Phong Thủy Thế Gia Phần 2 ( Tập cuối) THVL1 kể về Ở một trấn nhỏ, có hai anh em Lại Thanh Phong và Lại Thanh Thuỷ. Nếu như người anh sống cuộc đời thiếu thốn, nghèo khó thì người em tận hưởng phú quý trong danh vọng, giàu sang. Là đổng sự trưởng, Lại Thanh Thuỷ không tiếc tiền làm đường, xây chùa với ước mong nhận thêm nhiều ân điển của ơn trên nhưng lại thờ ơ và không ngừng mỉa mai, xa lánh người anh ruột thịt nghèo khó. Vào ngày hội lớn, Thanh Thuỷ xin được một quẻ đoán vận mệnh: Phong Thuy The Gia với ý nghĩa anh em thương yêu, đoàn kết thì gia tộc sẽ hưng thịnh. Nhưng Lại Thanh Thuỷ một mực cho rằng điều đó có nghĩa là tin vào phong thuỷ thì gia đình của ông sẽ trở nên giàu có và những mâu thuẫn cũng thật sự bắt đầu từ đây

Phim Phong Thủy Thế Gia Sau bao nhiêu năm giao mẹ cho người anh Thanh Phong nuôi dưỡng, một ngày Thanh Thủy chủ động đến đón bà Lại về chăm sóc. Nhưng mấy ai ngờ động cơ phía sau nghĩa cử cao đẹp này là nhằm vào miếng đất hương hỏa mà bà Lại đang đứng tên. Từ thói ham vinh hoa, phú quý cùng với sự xúi giục của vợ, Lại Thanh Thuỷ từng bước toan tính để đoạt lấy những cơ hội làm giàu bất chấp điều đó tổn hại đến người anh ruột của mình. Và mâu thuẫn này tiếp tục kéo dài đến thế hệ sau của Lại gia với những xung đột ngày càng gay gắt, khốc liệt hơn

Xem Phim Phong Thuỷ Thế Gia sẽ được giới thiệu vào lúc 21h các buổi tối trên THVL1 Cuối cùng niềm tin mù quáng vào phong thuỷ có giúp người ta thay đổi vận mệnh hay chỉ khi mang theo một tấm lòng cùng sự biết ơn mới có thể hoá giải những lỗi lầm, nghiệp quả đã gieo trong quá khứ. Tận dụng triệt để ưu thế khai thác một cách chân thật mà tinh tế các mối quan hệ trong gia đình và xã hội của truyền hình Đài Loan, bộ phim là một câu chuyện đời gần gũi, sinh động mang nhiều thông điệp ý nghĩa nhưng vẫn vô cùng hấp dẫn với những tình tiết gay cấn, xung đột không ngờ.